Hiện tại, vào thời điểm này cũng như trước đây, tôi rất
“ghét” chữ “Việt kiều”. Xin lỗi những ai cùng cảnh ngộ, nghĩa là đang sống ở
nước ngoài đang thích gọi mình là “Việt kiều” hay kêu hơn một chút “khúc ruột (thừa ) ngàn dặm”. Tôi thì chẳng ưa gì những chữ này, cứ gọi tôi
là “người Mỹ gốc Việt” tôi lại thích hơn. Nếu bạn đang sống ở nước Anh và có
quốc tịch Anh, bạn là người Anh gốc Việt. Nếu bạn đang sống ở Pháp và có quốc
tịch Pháp, bạn là người Pháp gốc Việt. Nếu bạn đang sống ở Úc và có quốc tịch
Úc, bạn là người Úc gốc Việt. Nếu bạn đang sống ở nước X nào đó và có quốc tịch
X thì bạn là người X gốc Việt. Chỉ vậy thôi. Bạn và tôi chẳng thể nào là “Việt
kiều” hay là “khúc ruột (thừa) ngàn dặm” của Cộng Sản Việt Nam.
Bạn cứ thử nhắm mắt lại và suy tưởng về quá khứ. Tại sao
bạn phải ra nước ngoài để sinh sống? Tại sao bạn phải chạy bán sống bán chết ra
khỏi quê hương mình, mặc cho hiểm nguy và chết chóc đang ở phía trước mặt? Tại
sao bạn phải xa rởi quê hương, nơi chôn nhau cắt rốn của mình? Tại sao và tại
sao? Nếu bạn thẳng thắn trả lời câu hỏi này có nghĩa là bạn không thể nào là
khúc ruột (thừa)nghìn dặm của Cộng Sản Việt Nam. Chúng ta ai
cũng yêu quê hương Việt Nam của mình cả. Chúng ta ai cũng yêu mảnh đất hình chữ
S của mình cả. Chúng ta ai cũng yêu những câu hò, những câu dân ca của quê
hương mình thấm đượm tình tự dân tộc của mình. Chúng ta ai cũng biết ơn và tự
hào về cha ông của mình đã dựng nước và giữ nước, đã “mang gươm đi mở nước”:
Từ thuở mang gươm đi mở nước
Nghìn năm thương nhớ đất Thăng Long...
Thì hà cớ gì mà ta lại là Việt kiều? Cộng Sản Việt Nam
ngày nào xua đuổi chúng ta như đuổi tà, một hai cứ là “ngụy quân, ngụy quyền?,
nay thì dollars gởi về đều đều thì lại trở thành “Việt kiều”, lại trở thành
“khúc ruột (thừa) ngàn dặm” . M.F. mấy cái danh xưng tàm
láp tàm lúa của lũ chúng bây.
Xin sửa lại: chúng tôi không là Việt kiều, chúng tôi
không là khúc ruột (thừa) ngàn dặm đâu. Chúng tôi là
người...X, Y, Z...gốc Việt. Chỉ vậy mà thôi nha, các đỉnh cao trí tuệ!
Phi Vũ
Ngày 25 tháng 8 năm 2013.
No comments:
Post a Comment