Translate

Thursday, October 30, 2008

Ta chỉ mong có một ngày



Ta ngồi đây nhớ về quê cũ
Nhớ Đà Nẵng thương yêu với những con đường
Nhớ những hàng cây che mát rượi bước chân ta
Nhớ những bạn bè thân quen bao nhiêu năm chưa gặp lại

Ôi nhớ lắm! Nhớ nhiều khôn xiết kể
Biết bao nhiêu những kỷ niệm buồn vui
Từ thuở ấu thơ cho đến lúc trưởng thành
Đã in đậm trong ta không thể nào phai nhạt

Nhưng nhớ nhất những tháng ngày sau cơn binh lửa
Giặc kéo về gây tang tóc đau thương
Bao nhiêu gia đình phải tan cửa nát nhà
Vộ xa chồng, cha xa con trong ngút ngàn cay đắng

Biết bao nhiêu gia đình phải rời xa thành phố
Để lên vùng Kinh Tế Mới khai hoang
Rừng thiêng nước độc với muỗi, vắt và sên
Nói sao cho hết những trường thiên thống khổ

Chúng còn dùng chính sách cướp của những gia đình giàu có
Làm biết bao người phải lâm cảnh trắng tay
Tội ác của chúng chất chồng cao như núi
Sách vở nào có thể ghi hết những tai ương

Ta chỉ mong có một ngày mai tươi sáng
Là ngày giặc thù phải đền trả nợ trước nhân dân
Là ngày lá cờ vàng ba sọc đỏ thân yêu
Sẽ phất phới tung bay trên mọi nẻo đường quê hương đất nước.

PHP
10/29/08