Trước năm 1975,
vấn đề thi cử ở các bậc học nước Việt Nam Cộng Hòa rất quan trọng
và rất nghiêm chỉnh. Thuở ấy gọi là bậc học chứ không gọi là cấp
học như thời việt cộng bây giờ. Những ai đã là thí sinh dưới thời
Việt Nam Cộng Hòa hẳn cũng còn nhớ nhiều, nhân đây cũng nhắc lại cho
những người sinh sau đẻ muộn hoặc những người không biết được tỏ
tường.
Lúc ấy, mỗi lần
tổ chức bất cứ kỳ thi nào là được
cảnh sát canh phòng rất cẩn mật, nội bất xuất ngoại bất nhập. Đúng
giờ là cửa trường đóng lại, thí sinh nào đi trễ cũng không được
vào. Cảnh sát được đưa đến để canh phòng chung quanh trường cũng như
trong sân trường. Mỗi phòng thi có hai giám thị coi thi được cử từ nơi
khác đến. Ngoài ra còn có giám thị hành lang đi vòng vòng bên ngoài
để kiểm tra. Hội đồng giám thị luôn luôn túc trực sẵn tại văn phòng
để giải quyết bất cứ vấn đề gì trục trặc xảy ra. Đến giờ thi, hai
giám thị điểm danh thí sinh xong là đem phong bì đề thi ra. Giám thị
cho thí sinh xem tất cả các phong bì đề thi vẫn còn nguyên vẹn dấu
niêm phong. Sau khi mở đề thi và ghi
đề thi lên bảng, thí sinh chép đề thi và làm bài. Khi thí sinh
làm xong nộp bài cho giám thị là có thể tự nhiên rời phòng thi để
ra về. Và lúc mà thí sinh nộp bài đến người cuối cùng, tất cả bài
thi được bỏ vào phong bì mới, được niêm phong cẩn thận để nộp lại
cho hội đồng giám thị. Ở bên ngoài sân trường, phụ huynh đứng chờ con
em của mình ra với tâm trạng hồi hộp. Khi thấy thí sinh ra là họ đến
hỏi han rối rít rất là cảm động. Ở bên trong thì hội đồng giám thị
gom tất cả bài thi đã được niêm phong về giao nộp. Những bài thi này
sau đó sẽ được chấm bởi một hồi đồng giám khảo riêng. Đây chỉ là
nói một cách sơ lược về vấn đề thi cử dưới chế độ Việt Nam Cộng
Hòa. Mặc dù chưa “ưu việt” như những kẻ vỗ ngực tự xưng là “ưu việt”
nhưng qua đó cho ta thấy chuyện thi cử dưới chính thể Việt Nam Cộng
Hòa rất là hoàn hảo, bài bản và không có bất cứ một ai ta thán gì
cả. Kết quả là chính thể Việt Nam Cộng Hòa đã đào tạo cho đất
nước biết bao nhiêu nhân tài để phục vụ. Sau ngày mất nước, những
nhân tài này không chịu nổi sự hà khắc của việt cộng đã chạy ra
nước ngoài và làm rạng danh hai chữ “Việt Nam” trên trường quốc tế.