Đỗ Trung Quân

Một góc Lý Sơn
Tin nhắn của người bạn đang ngồi tại Nhà hát Thành phố đêm 26- 11-2011. “Tôi đang nghe Đàm Vĩnh Hưng hát “Gia tài của mẹ”. Đàm Vĩnh Hưng hát nhạc Trịnh và hát thế nào thì lại là vấn đề không bàn ở đây. Cái ngạc nhiên là ca khúc luôn bị cấm hàng chục năm nay đã được cho phép hát chính thức trong một chương trình ca nhạc [Dù quần chúng vẫn hát bình thường từ lâu nay]. Suốt 10 năm thực hiện chương trình kỷ niệm Trịnh Công Sơn ở Bình Quới, mảng “Ca khúc da vàng” và đặc biệt bài hát này luôn nằm trong sự xét duyệt gay gắt và tất nhiên là không cho phép. Chả lẽ bài hát ấy khi xin phép có trong chương trình của anh Đàm nó chưa kịp… đến tai một anh cầm nắm tư tưởng rất “hắc” của Sài Gòn? Dù gì thì đấy cũng là tín hiệu tốt cho một mảng ca khúc quan trọng của Trịnh Công Sơn lâu nay luôn gây tranh cãi từ cả hai phía. Mảng ca khúc mà tôi có lần thở dài: Khác với Nhất Chi Mai “chết mới được ra lời” còn Trịnh Công Sơn thì “chết vẫn chưa được ra lời”.