Translate

Tuesday, August 31, 2010

Lana Huyền Chi – Lại “cố đấm ăn xôi” đường sắt cao tốc

Theo Dân Luận
Ngỡ rằng việc đường sắt cao tốc sẽ lắng dịu đi khi mà đất nước còn bao việc quan trọng hơn cần phải làm, như nhà ở và quyền lợi công nhân, qui hoạch ruộng đất của nông dân, lạm quyền gây thương vong cho dân trong khi thi hành công vụ, nền giáo dục lạc hậu, điện năng thiếu trầm trọng, nhà máy xí nghiệp dùng đồ Trung Quốc – do nhà thầu Trung Quốc xây dựng lắp đặt bị trục trặc khó sửa lành lặn, doanh nghiệp nhà nước trước những nguy cơ phá sản vỡ nợ .v.v… Nhưng không, nó (việc xây dựng đường sắt cao tốc) lại được khởi động lại sau khi bị quốc hội bác bỏ chưa lâu.

* * *

Thời gian qua, nhiều đại biểu quốc hội, các nhà chuyên môn, báo chí và hàng nghìn blogger đã đưa ra những luận cứ đầy đủ tính khoa học và kinh tế. Kết luận chung có thể tóm lại là: “Hãy tạm quên đường sắt cao tốc đi. Khi nào dân giàu nước mạnh, có nhu cầu thực sự thì sẽ tính đến sau”. Ngoài những ý kiến phân tích sắc bén ấy, gần đây, đã có thêm những sự kiện thực tế, cho thấy rất cần phải kiên quyết ngăn chặn cái “đường sắt cao tốc điên khùng” này lại.

Đó là việc Vinashin đứng trước nguy cơ phá sản, vỡ nợ khiến chính phủ phải bơm thêm tiền, phải chỉ đạo các doanh nghiệp nhà nước khác xúm vào gánh chịu hậu quả thay. Một câu hỏi không thể không đặt ra là: Vì giá vé không phù hợp với thu nhập của đa số dân Việt Nam, tàu hỏa cao tốc cũng nằm đắp chiếu như những con tàu to đoành hoành tráng của Vinashin thì sao? Món nợ Vinashin hơn 4 tỷ USD đã điêu dứng rồi, thế món nợ đường sắt cao tốc những gần 100 tỷ USD không hoàn lại được thì làm thế nào? Giải tán chính phủ, hay tuyên bố nhà nước phá sản?

Đó là việc ngày càng thêm nhiều những vụ tai nạn đường sắt xảy ra. Đường sắt thấp tốc đã không khắc phục ngăn chặn được thì sao đảm bảo an toàn cho tuyến đường sắt cao tốc? Có người “ní nuận” rằng “đường sắt cao tốc có đường riêng”. Vâng, đúng là đường riêng, nhưng có cấm được dân và trâu bò qua lại không? Có cấm được trẻ em (và có khi cả người lớn) ném đá “thử xem cái tàu cao tốc nó bền cỡ nào (!)”? Dải phân cách bằng thép trên các tuyến đường lớn, gần đô thi, đông người qua lại người dân còn dỡ đi, ngay dưới hành lang an toàn đường dây điện 500KV người dân còn liều ở, thử hỏi làm sao ngăn chặn được việc xâm phạm hành lang an toàn đường sắt cao tốc?

Đó là việc dân Bắc Giang biểu tình phá cổng tỉnh, dân Thái Bình phơi nắng cán bộ nghành điện, dân Nghệ An khuân cột điện chắn tỉnh lộ vì mất điện dài ngày, dân Bồng Miêu -
Quảng Nam tập trung phản đối công an tra tấn dã man người dân mót quặng, phấn khích đến độ cao trào, họ đã xông vào nhà máy, đập phá cơ sở vật chất, truy đuổi cán bộ và lấy đi những năm tấn quặng vàng … cho thấy tinh thần đấu tranh của người dân ngày càng dâng cao. Làm đường sắt cao tốc, lấy đi hàng trăm nghìn hecta đất, ảnh hưởng cuộc sống của hàng vạn hộ dân, chắc hẳn sẽ có nhiều cán bộ bị phơi nắng, nhiều cổng tỉnh bị phá sập, nhiều con đường bị tắc nghẽn (vì dân biểu tình).

Những dự án kiểu “Đường sắt cao tốc” hay “trục Hồ Tây -
Ba Vì” là không khoa học, không kinh tế, không có lợi về mặt chính trị – xã hội. Vì thế chúng mới bị phản đối rầm rầm. So sánh với những dự án khác, như mua vũ khí của Nga, làm đường sắt đô thị một ray, xây nhà chung cư cho người thu nhập thấp … nào có mấy ai ý kiến ý cò, vì nó sát thực tế, hợp lòng người.

* * *

Có những việc (như buôn lậu ma túy) người ta biết rõ là hại cho cộng đồng, nhưng vì lợi ích cá nhân nên vẫn cứ liều chết lao vào. Đường sắt cao tốc, đường hướng tây Thủ Đô – Ba Vị dù bị chỉ trích, ngăn chặn nhưng người ta vẫn không chịu dừng lại, phải chăng cũng là vì lợi ích cá nhân, phe nhóm? Đã đến lúc người Việt Nam cần phải xếp những kẻ thích vay tiền làm dự án, thích thu đất của dân bán lấy tiền, bất chấp hậu quả xấu đứng cùng loại tương đương như những kẻ buôn bán ma túy.

Đảng TA thường hay kêu gào đề phòng, ngăn chặn và triệt phá “bọn phản động lợi dụng dân chủ nhân quyền gây bạo loạn lật đổ”. Nhưng có lẽ những “bọn phản động” ấy chưa thể lật đổ chế độ TA được, vì tổ chức của chúng còn chệch choạc lắm, non yếu lắm, chả có tí quyền lực đáng kể nào. Trong khi ấy, giặc ngay chính trong lòng đảng TA thì mạnh khỏe, nhiều quyền lực, tổ chức gắn kết quyền lợi bè nhóm chặt chẽ, già dặn kinh nghiệm hơn nhiều. Những dự án tốn kém không mang lại lợi ích thiết thực cho dân sẽ làm mất lòng dân. Ruộng đất bị thu hồi, tiền đền bù ít và tiêu hết, không nghề nghiệp nuôi thân, dân sẽ nổi loạn. Cộng thêm những bất bình về khoảng cách giàu nghèo, bất bình vì quyền lợi công nhân không được đảm bảo, “cha anh thiên triều” bị khó khăn không chống lưng cho được nữa, đảng TA sẽ về đâu? Mất quyền lãnh đạo là ở chỗ ấy và tan đảng cũng là ở chỗ ấy.

Có người bảo rằng “lũ lãnh đạo mặt dày chúng biết tỏng tòng tong là đảng sắp tèo, thời của chúng sắp hết, nên cố sức vơ vét rồi chuồn, chỉ khổ cho dân ta phải è cổ ra trả nợ và gánh chịu tất tần tật mọi hậu quả tai hại”. Nghe khủng khiếp quá, có thật thế không, đảng TA ơi!

************************************

Entry này được tự động gửi lên từ Dân Luận, một số đường liên kết và hình ảnh có thể sai lệch. Mời độc giả ghé thăm Dân Luận để xem bài viết hoàn chỉnh. Dân Luận có thể bị chặn tường lửa ở Việt Nam, xin đọc hướng dẫn cách vượt tường lửa tại đây hoặc ở đây hoặc ở đây.

Dân Luận có các blog dự phòng trên WordPressBlogspot, mời độc giả truy cập trong trường hợp trang Danluan.org gặp trục trặc… Xin liên lạc với banbientap(a-còng)danluan.org để gửi bài viết cho Dân Luận!