Translate

Saturday, October 12, 2013

Chiều xuống


Tặng NT

Chiều xuống nên em cảm thấy buồn
Hắt hiu sợi nhớ đọng trong em
Vương vương giọt nắng bao phiền muộn
Thương nhớ đong đầy một giấc mơ

Anh nghe nuối tiếc một quãng đời
Thương em thương cả những mùi hương
Nên xa lòng vẫn bao hoài nhớ
Những buổi chiều thu rụng lá vàng

Tay trong tay lang thang trên phố
Mặc cho đời vất vả ngược xuôi
Hôn em anh ngỡ như mình đã
Thấy cả thiên đường bao ước mơ...

Phi Vũ


Câu chuyện xếp hàng.

Ở đất nước Việt Nam Cộng Sản dưới thời bao cấp, chuyện xếp hàng là câu chuyện dài thê lương mà ai đã sống qua rồi thì cũng biết, khỏi cần “tả oán” làm gì. Bởi thế, một số “nhà toán học tài tử” đã lập nên “phương trình toán học” dị kỳ:

Xã hội chủ nghĩa =XHCN =Xếp hàng cả ngày = .... nhiều thứ nữa lắm.

Những tưởng rằng qua Mỹ thì chuyện xếp hàng đã hết rồi, nhưng ở Mỹ có hai chỗ mà bất cứ ai muốn đến để xin một việc gì đó thì cũng phải xếp hàng và chờ đợi mệt mỏi: đó là “Sở xã hội” tức là Social Security Administration và “DMV” tức là Department of  Motor Vehicles. Người ta đến Sở xã hội để xin những giấy tờ như thẻ An sinh xã hội, xin về tiền SSI, xin về Medical và Medicare và nhiều thứ linh tinh khác cho nên nếu ai mà đến Sở xã hội thì xếp hàng và chờ đợi là chuyện thường tình. Còn người ta đến DMV để xin cấp và tái cấp driver license tức giấy phép lái xe, xin và tái cấp thẻ ID, đăng bộ xe mô tô và xe hơi...Cho nên nếu ai mà đến hai nơi này thì việc xếp hàng chờ đợi cũng “thê lương” lắm.