Translate

Thursday, December 17, 2009

Phải chăng, pháp luật Việt Nam chỉ bảo vệ cái ác?

Trích danchimviet.com
Nguyễn Hoàng Quang
1. Từ sáng ngày 09/12/ 2009, bọn côn đồ cả trăm người ở bên ngoài đã bạo hành, ùa vào Chùa Phước Huệ quấy rối, đánh sư, phá chùa, xua đuổi tăng thân Làng Mai ra khỏi chùa Phước Huệ rồi gây sức ép buộc TT Thái Thuận ký vào biên bản đã được bọn chúng soạn sẵn trong khi phái đoàn EU Nhân Quyền Châu Âu đang đến làm việc với TT Thích Thái Thuận và thăm tăng thân- tu sỹ Phật giáo là người Việt Nam tu theo Pháp Môn Làng Mai đang tỵ nạn tại chùa Phước Huệ.

Những hành động quấy rối của bọn người nhân danh là “phật tử” nhưng có phải là phật tử? Là Phật tử ai cũng kính Phật trọng Tăng, không ai có hành động vô đạo như vậy. Chắc chắn họ không phải là phật tử. Thượng tọa Thích Thái Thuận đã nói- họ không phải là Phật tử. “Những người đó chính là những người mà họ giả Phật tử thôi “. Họ là ai? Kẻ quấy rồi, lưu manh, vô luật pháp, vô văn hóa ấy là ai? Chắc chắn không phải là người lương thiện nhưng vì sao nhà nước, những lực lượng bảo vệ pháp luật lại không có biện pháp nào để ngăn chặn khi chúng xâm phạm nơi tu hành, nơi thờ tự, chốn thiêng liêng của tôn giáo; xâm phạm nhân phẩm con người mà không bị trừng trị, thậm chí, còn được dung túng! Chùa là của thập phương chứ không phải riêng ai, vì sao chỉ một nhóm nhân danh Phật tử lại có quyền gây rối? Mỗi sự việc xảy ra, dù đúng hay sai thì pháp luật, công cụ pháp luật phải kịp thời ngăn chặn; đúng sai phải xử theo pháp luật chứ không thể để sự việc vô pháp, vô cương, rối loạn xã hội xảy ra như vậy. Nhà nước Việt Nam có luật pháp không? Nếu có vì sao lại không bảo vệ an ninh trật tự xã hội, bảo vệ người công dân sống theo pháp luật? Chẵng lẽ văn hóa, đạo đức, luật pháp, xã hội Việt Nam hiện nay xuống cấp đến thê thảm vậy sao?

2. Những kẻ bạo hành, quấy rối trên như là kẻ “chuyên nghiệp”, phải chăng đó là người “thực thi pháp luật” của nhà nước Việt Nam theo Văn thư 22t/PNV ngày 7/12/2009 của Phòng Nội Vụ Bảo Lộc bác Đơn xin gia hạn lưu trú đối với những tăng sinh tu theo Pháp Môn Làng Mai tại chùa Phước Huệ, Bảo Lộc, Lâm Đồng; Công văn số: 1185/TGCP-PG ngày 26.11.2009 do ông Nguyễn Thanh Xuân, Phó Trưởng Ban Thường Trực Điều Hành BTGCP ký bác bỏ nội dung Đơn bảo lãnh của Viện chủ Tu viện Toàn Giác và Thiền viện Vạn Hạnh thông qua 2 Công văn số 500/CV.HĐTS và 505/CV.HĐTS ngày 09 tháng 11 năm 2009 phê duyệt Đơn Bảo Lãnh của HĐTS-GHPGVN?

Việc luật pháp phải do luật pháp giải quyết. Kẻ thực thi pháp luật mang tính chất gây rối, hành động vi phạm pháp luật không thể là kẻ đại diện cho pháp luật. Chúng ngang nhiên lộng hành khi bọn chúng hai mà một.

Nhà nước bác đơn xin gia hạn lưu trú đối với những tăng sinh tu theo Pháp Môn Làng Mai tại chùa Phước Huệ lại với lý do cư trú, vì chính quyền các địa phương không chấp thuận việc những người tu theo pháp môn Làng Mai tập trung tu tập đông người tại một cơ sở Tôn giáo ở địa phương! Những lý do trên đều không chính đáng. Nước Việt Nam này là thống nhất chứ không phải mổi địa phương là một quốc gia riêng biệt. Kẻ cư trú bất hợp pháp trên đất nước này, có những người là công dân Việt Nam do cuộc sống vì mất đất, mất ruộng, mất nhà… nên đến các đô thị làm ăn nhưng còn những bọn lao động Tàu đang ở Bảo Lộc, Bảo Lâm, những kẻ da đen Châu Phi nhập lậu vào VN… gây nên những tệ nan xã hội, hiểm nguy về an ninh quốc gia nhưng sao chính quyền không có biện pháp, nhân dân “giả danh phật tử” quấy rối kia sao không “thực thi”, không có thái độ phản ứng gì để giữ gìn đất nước, bảo vệ cuộc sống an bình cho nhân dân?

Các Tu sinh Làng Mai là những công dân Việt Nam tu tại Tu viện Bát Nhã, đã bị đàn áp nay tạm trú tại Chùa Phước Huệ, họ là những người tu; họ không có hành động nào gây rối trật tự trị an, không làm chính trị; không chống đối nhà nước, thậm chí không chống lại những kẻ đàn áp mình. Họ tu theo Pháp Phật, học theo chánh pháp. Bằng hình ảnh của họ qua tu học, tu tập Phật tử các nơi đã đến với họ để dự những khóa tu. Những con người có tâm hướng thiện, tu theo chánh đạo, “tự độ, độ tha”; “cứu người, giúp đời”; họ là những người thiện tâm, là những nhân lành để xây dựng một xã hội Việt Nam sống hữu đạo, “tốt đạo, đẹp đời”, đúng ra nhà nước, địa phương cần phải trân trọng họ nhưng sao lại có hành động ngược lại, không chấp nhận họ với lý do tập trung tu tập đông người tại một cơ sở Tôn giáo ở địa phương, gây cho họ đủ mọi khó khăn mà những người dân lương thiện cảm thấy có một điều gì đó bất minh. Hay nhà nước sợ họ sẽ làm chính trị? Vụ trưởng Phật giáo Ban TGCP Bùi Hữu Dược đã nói “chưa có đủ cơ sở để kết luận Tu Sinh Làng Mai hoạt động chính trị…”(1). Chính nhà nước đã áp đắt chính trị vào tôn giáo, biến tôn giáo thành công cụ chính trị chứ tôn giáo không làm chính trị. Hoặc cho rằng HĐTS-GHPGVN không thừa nhận Làng Mai? - Không phải, vì HĐTS-GHPGVN đã phê duyệt đơn Bảo lãnh và đã gửi cho Ban tôn giáo chình phủ. HĐTS-GHPGVN đã thừa nhận Pháp môn Làng Mai là một pháp môn tu học của Phật giáo. Các Công văn của HĐTS-GHPGVN trước đây và vừa qua đã thể hiện và đã cho phép Pháp môn Làng Mai mở các khóa tu. Công văn 553/CV-HĐTS do Hòa thượng Thích Thiện Nhơn ký ngày 30.11.2009 chỉ là một công văn thực hiện sự chỉ đạo của BTGCP, thể hiện GHPGVN, nói riêng, tôn giáo, nói chung, đã bị chính trị hóa, phục vụ chính trị của đảng cộng sản ; tự do tôn giáo là tự do trong phục vụ các nhiệm vụ chính trị của kẻ nắm quyền lực. Pháp môn Làng Mai được phát triển khắp nơi trên thế giới nhưng vì sao tại VN lại không được chấp nhận? Họ đã làm gì gây “bất bình” trong nhân dân? Ai đã “bất bình”? Những kẻ quấy rối, vô văn hóa, vô trật tự, vô luật pháp, kẻ “giả danh phật tử” kia là “nhân dân bất bình” hay sao? Nhà nước và Luật pháp bảo vệ ai? Nhằm mục đích gì? Quyền tu học là quyền tự do tín ngưỡng của mỗi công dân trong xã hội; quyền ấy là nhân quyền, là những quyền tự do, dân chủ mà Hiến pháp, Luật pháp VN đã quy định vì sao lại ngăn cấm!? Hay nhà nước “sợ tăng thân, thù chính đạo”?(2)

Sự đàn áp tăng thân Làng Mai tại tu viện Bát Nhã và Chùa Phước Huệ vừa rồi chính nhà nước đã vi phạm Hiến pháp, Pháp luật; vi phạm quyền tự do tôn giáo. Nhà nước đã thể hiện là một nhà nước không có Luật pháp khi dung túng cho bọn côn đồ quấy rối, áp bức người tu, phá Chùa, hại Đạo. Chính bọn quấy rối ấy là kẻ vi phạm pháp luật cần phải trừng trị. Nếu những lực lượng bảo vệ trị an, bảo vệ Pháp luật dung túng bọn xã hội đen, bọn lưu manh, quấy rối an ninh trật tự xã hội thì chính nhà nước đã đứng về phía cái ác, là kẻ làm phân hóa, chia rẽ trong nội bộ nhân dân chứ không phải là ai khác. Nhân dân ngày càng cảm thấy nhiều nổi bất an, lo sợ vì xã hội không có kỷ cương, phép nước. Luật pháp không bảo vệ người ngay, không bảo vệ lẽ công chính….

3. Nếu nhà nước Việt Nam là nhà nước có luật pháp, không phải là luật pháp bảo vệ cái ác: *Nhà nước cần thực thi pháp luật công băng, nghiêm minh, bảo vệ mọi công dân việt Nam trong xã hội bình đẳng; tôn trọng các quyền tự do tôn giáo, bảo vệ các cơ sở tôn giáo cũng như bảo vệ cuộc sống mỗi gia đình, mổi công dân trong xã hội; phải trừng trị những kẻ gây rối, dù bất cứ nhân danh gì, bất cứ lý do gì như sự việc mới xảy ra tại chùa tại Phước Huệ, Bảo Lộc, Lâm Đồng những ngày vừa qua. Nếu Chùa Phước Huệ có vi phạm pháp luật thì đó là việc của pháp luật, của tòa án chứ không thể “thực thi” bằng quyền của bọn xã hội đen…Xã hội không bao giờ chấp nhận những bọn lưu manh, côn đồ ấy tự do tự do tác oai, tác quái trong xã hội. Những kẻ ấy là kẻ gây tội ác, gây sự bất an ninh cho mỗi người dân, cần phải nghiêm trị. Bất cứ kẻ nào, lực lượng nào dung túng cho những kẻ đó cũng phải loại trừ ra khỏi bộ máy nhà nước…thì khi đó pháp luật nhà nước mới công minh.

*Nhà nước cần tôn trọng ý nguyện của nhân dân, của các tu sinh Làng Mai - những người công dân trong xã hội chỉ có một hạnh nguyện tu; của các vị Viện chủ Tu viện Toàn Giác và Thiền viện Vạn Hạnh đã đệ đơn bảo lãnh tu sinh tăng thân Làng Mai theo những quy định và trình tự luật pháp. Pháp môn Làng Mai tu theo pháp phật với hình thức tăng thân, tăng đoàn, là một pháp môn của Phật giáo. Pháp môn Làng Mai không làm chính trị. Cơ sở tu học theo Pháp Môn Làng Mai trên thế giới đã thể hiện điều ấy. Nhà nước nắm chính quyền, pháp luật và mọi công cụ pháp luật trong tay tại sao lại sợ những người tu chỉ có một hạnh nguyện tu!?

*Nhà nước nên nghiêm khắc xem xét lại chính mình khi đã có một lực lượng bảo vệ pháp luật, bảo vệ an ninh cuộc sống nhân dân nhưng lại không bảo vệ nhân dân; dung túng cho những kẻ bất lương, hành động vi phạm pháp luật diễn ra trước cả con mắt của ngưới nước ngoài với những hành động, thái độ vô văn hóa. Chẵng lẽ đó là bản chất của nhà nước “của dân, do dân, vì dân”? Nhà nước không có kỷ cương, luật pháp? Nhân dân đã trả lương cho những người bảo vệ luật pháp, bảo vệ an ninh xã hội là cho những kẻ ấy sao, những kẻ không bảo vệ mà còn chống lại nhân dân, gây nên ngày càng nhiều nổi bất an cho nhân dân trong cuộc sống! Công cụ bảo vệ pháp luật hiện nay bảo vệ ai? Có tuân thủ, thực thi pháp luật, bảo vệ nhân dân, người lương thiện hay bảo vệ kẻ phạm pháp, đứng ngoài Luật Pháp? Nhân dân cũng rất không yên tâm về luật pháp, công cụ bảo vệ pháp luật Việt Nam, về tất cả những gì Việt Nam cam kết với thế giới. Mong tất cả những cam kết của Việt Nam với thế giới được thực thi chứ không phải chỉ cam kết trên giấy và mong thế giới buộc tất cả những quốc gia đã cam kết phải tôn trọng thực hiện. Thế giới ngày nay không thể là thế giới của những kẻ độc tài, của cái ác độc tôn!