Translate

Tuesday, December 20, 2011

2 ngày 2 cái chết đặc biệt

2011-12-20
Hồi 8 giờ 30 phút (giờ địa phương) sáng thứ Bảy ngày 17 tháng 12 này, Chủ tịch Bắc Hàn Kim Jong-il, 69 tuổi, chết đột ngột vì đứng tim khi ông ta vi hành trong một chuyến xe lửa.
AFP
Ông Kim Jong-il và ông Vaclav Havel.
Trong khi phát ngôn nhân Bộ Ngoại giao VN Lương Thanh Nghị cho biết phản ứng cuả VN là “bày tỏ lời chia buồn sâu sắc nhất tới Đảng, Nhà nước và nhân dân Triều Tiên” trước “mất mát to lớn này”, thì phát ngôn viên Bộ Ngoại giao TQ Mã Triều Húc cũng bày tỏ chia buồn tương tự, và lưu ý thêm rằng “đồng chí Kim Jong-il là người lãnh đạo vĩ đại cuả nhân dân Triều Tiên”…
Khóc vật vã vì... chết nhưng đã hết chuyện đâu
Tin “dữ” đó làm xôn xao đáng kể trong công luận, khiến blogger Văn Công Hùng vội vàng phổ biến bài tựa đề “Vĩnh biệt đồng chí Kim Dâng In”, than rằng:
Tin đâu như sét đánh ngang
Anh In đang sống chuyển sang từ trần

Và cũng không chậm trễ, “Nhật ký yêu nước” trên mạng cũng bày tỏ ngậm ngùi cho sự ra đi đột ngột đó cuả Chủ tịch họ Kim, cũng than rằng:
Bác Kim thôi đã thôi rồi!
Nước mây man mác ngậm ngùi lòng ta!
Yêu biết mấy, nghe con tập nói
Tiếng đầu lòng con gọi Bác Kim!
Hôm qua loa gọi ngoài đồng
... Tiếng loa xé ruột xé lòng biết bao
Làng trên xóm dưới xôn xao
Làm sao, Ông đã… làm sao, mất rồi!
Bác Kim ơi, Bác Kim ơi!
Hỡi ơi, Ông mất! Đất trời có không?
Thương cha, thương mẹ, thương chồng
Thương mình thương một, thương Ông thương mười!!!!

Rồi vô số cư dân mạng đua nhau chia buồn trước tin dữ này, chẳng hạn như Uyên Vũ lấy làm tiếc rằng “Phải
Kim Jong-il (P) và con trai Kim Jong-un (G) trong một buổi họp với các sĩ quan cao cấp của Trung Quốc tại Bình Nhưỡng cuối năm 2010
Kim Jong-il (P) và con trai Kim Jong-un (G) trong một buổi họp với các sĩ quan cao cấp của Trung Quốc tại Bình Nhưỡng cuối năm 2010
chi mà Tố Hữu còn sống, thế nào chả có thơ thương tiếc”; hay:
Bác Kim bác ở rất xa,
Ngày mai bác đến vườn hoa nước mình

Hoặc:
Bác Kim bác ở rất xa,
Nhưng nay bác đã hoá ra thiên thần
Bác ngồi chung với bạn thân
Bác ơi khóc bác muốn gần…hết hơi !

Khóc vật vã thật đấy, chả tuyền biểu diễn đâu, có điều trong đám lên đồng tập thể ấy chả biết được bao nhiêu đứa khóc vì…mừng hay khóc vì nghĩ rằng: “khổ thân quá, …chết nhưng đã hết chuyện đâu”.
Nhắc tới chuyện “khóc bác muốn gần…hết hơi”, blogger Nguyễn Thông không khỏi nêu lên nghi vấn:
Mình cứ thắc mắc, tại sao những người suốt mấy chục năm bị nó bóp hầu bóp họng, bắt đói rài đói rạc, đến cái kiếp người cũng không nên hồn, thế mà lại khóc lóc vật vã được. Chả hiểu nổi. Hay là có súng thúc vào đít bắt phải khóc. Hay đó là những giọt lệ mừng vui.
Nói đến chuyện khóc bác vật vã, bứt tóc bứt tai, đập đầu xuống đất, cư dân mạng cũng đua nhau bày tỏ ý kiến, chẳng hạn như:
Khóc vật vã thật đấy, chả tuyền biểu diễn đâu, có điều trong đám lên đồng tập thể ấy chả biết được bao nhiêu đứa khóc vì…mừng hay khóc vì nghĩ rằng: “khổ thân quá, …chết nhưng đã hết chuyện đâu”.