Translate

Saturday, November 29, 2008

Tủi phận





Cảm tác sau khi đọc bài Giải phóng phụ nữ (1) của blog "Mười hai bến nước"




Trong đêm sâu, em tủi phận mình
Nhọc nhằn em và ngập tràn nước mắt
Cuộc đời em bao đau thương buồn áo nảo
Như những đoạn trường của Thúy Kiều năm nao

Đời em đâu biết những ngọt ngào vui sướng
Tuổi thơ em là những cay đắng nhọc nhằn
Tủi phận mình sao quá nỗi truân chuyên
Bao đau đớn hằn lên thân em bé nhỏ

Em phải bán (2) cuộc đời em son trẻ
Cho bao người chỉ muốn mua vui
Rượu tàn canh lòng ngập sầu tê tái
Chua xót phận người tiếng nức nở đêm thâu

Em chỉ mong trời cao xanh thương xót
Cứu vớt đời em ra khỏi chốn bùn nhơ
Rửa sạch đi những dơ bẩn cuộc đời
Những u tối đã ràng buộc thân em từ tấm bé.

PHP
11/29/08


(1



Giải phóng ... phụ nữ
Chuyện đàn ông trả giá cho một cuộc vui hay một cuộc đời thì thời nào cũng có, xã hội nào cũng có, như hôm qua tôi xem TV có buổi phỏng vấn các cô gái gọi hạng sang ở Mỹ, một ngày của các cô đi chơi với một ông nào đó có thể lên đến 20 ngàn đô, cô sẽ được máy bay riêng sang một lục địa khác, sống trong một suite sang ở một khách sạn nào đó, nói chuyện trời trăng, và giờ làm việc có thể chỉ khoảng nửa ngày trong đời cô. Cô là những người có học thức cao, có thể nói chuyện về bất cứ vấn đề gì để giải khuây cho một ông khách hàng nào đó. Đó là đời sống của một phụ nữ nào đó ở xã hội dân chủ, cô tự làm chủ đời cô và chọn lựa cuộc sống làm giàu nhanh chóng bằng cả tri thức và thân xác của cô. Trong khi ở đâu đó, một xã hội chủ nghĩa khác có những cô gái phải lang thang tìm cách "bán" cả cuộc đời mình cho một ai đó không cùng tiếng nói chủng tộc với cô. Mà điều đó có khi chẳng phải là sự chọn lựa "hạnh phúc" cho cô mà chỉ là không còn con đường nào cho cô đi. Thế có buồn không? Vì đâu ? Vì ai? Tại sao lại như thế ? Xã hội ? Đạo đức? Điều gì đã thay đổi quá lớn cho những người con gái VN, khi mà nhiều người vẫn lên tiếng nói là đảng CS đã giải phóng cho phụ nữ VN. Có thật là như thế không? Hay đó chính là Sự Giải Phóng.

(2

)Cô dâu Việt lại bị bôi nhọ tại Singapore

* Tác Giả: Thục Minh
* Đăng ngày 25.11.08
* Tin Tức - Sự Kiện
* Xếp hạng: ratingfullratingfullratingfullratingemptyratingempty Chưa xếp hạng

Thục Minh


View all articles by Thục Minh
Ngày 24.10, báo Straits Times của Singapore đăng bài một công ty môi giới hôn nhân giảm một nửa phí môi giới cho những người đàn ông nước này muốn lấy một cô gái Việt Nam trong bối cảnh kinh tế toàn cầu sa sút. Bài báo gây bất bình và kinh tởm trong giới báo chí và trí thức; trong khi lại trở thành một trò đùa cợt của giới trẻ trên diễn đàn điện tử của tờ báo này.

Bài báo của nữ phóng viên Theresa Tan có tựa đề Vietnam brides: Agency slash fees (Cô dâu Việt Nam: Công ty môi giới giảm phí) đăng ở mục "Home" (chuyện trong nước) đồng thời xuất hiện "hoành tráng" trên trang nhất báo điện tử, cộng thêm phần nhật ký cá nhân (blog) có tựa đề "Khi tình yêu chỉ là thứ yếu" của nữ phóng viên này nằm nhiều ngày ở vị trí đập ngay vào mắt người đọc.

Ảnh trang nhất của báo điện tử straitstimes.com

Bài báo viết rằng Công ty Vietnam Brides International Matchmaker đã rút lại quảng cáo của mình trên một tờ báo tiếng Hoa để thay đổi chi phí môi giới một cô gái Việt đến với một người đàn ông Singapore. Theo đó, mức phí này nay chỉ còn 4.000 SGD (khoảng 46 triệu đồng) thay vì 8.000 SGD như trước, lý do là kinh tế khó khăn khiến nhiều người đàn ông không còn muốn kiếm vợ nữa. Một người đàn ông ngoài 50 tuổi đã chọn một cô gái 21 tuổi, xinh xắn và đặt cọc 2.000 SGD, nhưng nay cũng "bỏ của" chạy luôn. Vì vậy, cô này cùng 2 cô khác (19 tuổi) với tên họ, xuất thân được nói rõ, đã lởn vởn mỗi ngày tại văn phòng môi giới này ở phố Orchard đô hội gần 2 tháng qua mà chưa tìm được "khách hàng"! Tệ hại hơn, bài báo được minh họa bằng bức ảnh rõ mồn một 3 cô gái đứng thành một hàng bên trong văn phòng sau làn cửa kiếng mặt tiền trong suốt với dòng chữ khổ lớn đỏ chót "Vietnam Brides International Matchmaker". Bài báo cũng trích dẫn lời của Mark Lin, giám đốc công ty, nói rằng việc kinh doanh lúc này tệ hơn cả trong giai đoạn dịch SARS hoành hành năm 2003, cùng lời 2 giám đốc của hai công ty môi giới khác.

Nhiều phóng viên các hãng thông tấn phương Tây tại Singapore đã gọi điện và e-mail đến Văn phòng Báo Thanh Niên tại đây bày tỏ sự bức xúc của họ về bài báo. Phóng viên một hãng tin lớn cho biết vài chục người của hãng tin này nhốn nháo lên vì sự phản cảm của bài báo. Một phóng viên kỳ cựu khác viết: "Thật là kinh tởm khi thấy những cô gái bị "rao" như thể họ là một bị gạo hay đôi giày. Tôi hiểu hoàn cảnh của những cô gái. Tôi cũng biết Việt Nam có một nền văn hóa đáng tự hào, và có nhiều lý do tốt đẹp để tự hào. Bởi vậy, hãy hình dung nhiều người Việt sẽ bất bình thế nào bởi bài báo đã hạ nhục những phụ nữ của họ. Thật đáng tiếc, đồng tiền có tiếng nói lớn quá và giẫm lên các giá trị đạo đức và xã hội. Tôi thật sự yêu mến con người Việt Nam, nên bài báo cũng làm tôi tổn thương nặng nề".

Phóng viên Thanh Niên tại Singapore đã gửi e-mail đến bộ phận biên tập của báo Straits Times và tác giả Theresa Tan để phản ánh các khía cạnh phản cảm của bài báo về mặt đạo đức xã hội cũng như đạo đức của người làm báo. Câu trả lời nhận được từ cô Theresa là rằng quá nhiều đàn ông Singapore không tìm được vợ trong nước nên phải trả tiền để kiếm một cô vợ Việt Nam qua mai mối là một vấn đề xã hội của Singapore, và nó trở nên một vấn đề quan trọng để viết báo; rằng chính các cô gái đã đồng ý phỏng vấn và chụp hình nên báo đưa nguyên tên tuổi và hình ảnh của họ (!).

Phóng viên Thanh Niên đã đem chuyện này trao đổi với bà Tôn Nữ Thị Ninh, một nhà sư phạm, nhà ngoại giao tầm cỡ của Việt Nam được thế giới ngưỡng mộ, khi bà đang công tác tại Singapore. Thoạt nhìn thấy bài báo, bà Ninh kêu lên: "Ôi trời ơi!". Bà Ninh nói rằng chuyện nhạy cảm thế này mà người ta cho đăng quảng cáo, hoạt động lộ liễu, rồi còn xuất hiện trên một tờ báo lâu nay được cho là uy tín như thế. Theo bà, việc đặt tên công ty "Vietnam Brides International Matchmaker" là một sự xúc phạm đến Việt Nam. Nếu chấp nhận việc môi giới hôn nhân giữa một người đàn ông Singapore với một cô gái nước khác để ăn phí là hợp pháp thì cũng không nên đặt tên một quốc gia nào đó vào, vì như thế tạo ra một cảm nhận rằng phụ nữ nước đó là "on sale" (có thể mua được).

Khi được biết dư luận tại Singapore cho rằng, sở dĩ nhiều người đàn ông Singapore không lấy được vợ không phải vì nước này thiếu phụ nữ mà vì nhiều phụ nữ Singapore quá đòi hỏi về vật chất với các tiêu chí chọn chồng được đúc kết trong 5 chữ C: Cash, Credit Card, Car, Condo, Country Club (tiền mặt, thẻ tín dụng, xe hơi, nhà sang, thành viên các câu lạc bộ danh giá), và nghề môi giới hôn nhân được xem như một loại hình kinh doanh với vài chục công ty có giấy phép hẳn hoi của chính phủ, bà Ninh nói: "Như vậy thì chỉ dùng thước đo "xã hội dân sự" (civil society) để đánh giá thôi. Ở nhiều quốc gia phát triển phương Tây, một bộ phận giới trẻ không muốn kết hôn chính thức ngay cả khi họ yêu và chung sống với nhau. Nhưng nếu không lấy chồng chỉ vì anh ta có thu nhập thấp thì thật vô duyên!". Bàn về chuyện bức ảnh, bà Ninh nói đó là "lợi dụng sự dại dột của các cô gái nghèo khó".

Trong khi đó, bài báo trên trang điện tử thu hút rất đông người xem, chỉ ít hơn những bài báo gắn liền với chuyện "cơm áo gạo tiền" của người Singapore. Có khá nhiều bình luận (comment) về bài báo này. Trong số đó, nhiều phản hồi cho rằng loại hình kinh doanh này chẳng khác gì "buôn người" hoặc những bức xúc về xã hội, danh dự và nhân phẩm, nhưng con số nhiều hơn chính là những lời bỡn cợt, rẻ rúng, xem bài báo như một chủ đề mua vui ngày thứ sáu. Và đây không phải là lần đầu các cô dâu Việt bị bôi nhọ tại Singapore

Thục Minh (Văn phòng Singapore)
Rỉ Tai

Ừ thôi

Thu về gió thổi dịu dàng
Hắt hiu nỗi nhớ đường sang nhà nàng
Ừ thôi - tình đã lỡ làng
Ừ thôi - ta cũng đành mang nỗi sầu.


PHP
11/29/08

Friday, November 28, 2008

Health and fitness

Ngày lễ chúng ta ăn uống nhiều hơn ngày thường với những party của gia đình cũng như của bạn bè. Và dĩ nhiên là "sức nặng " của chúng ta cũng sẽ "tăng" thêm một chút.
Bài báo "The Holiday-Feast Fat-Burn Plan" cũng có nhiều điều khá hay và bổ ích giúp chúng ta giữ gìn sức khỏe.

Thursday, November 27, 2008

Tạ ơn đời

Ngày Thanksgiving 11/27/08


Em đâu biết thời gian là hư ảo
Cho nên cười trong mắt lệ rưng rưng
Cuộc đời đâu phải là những niềm vui
Chỉ chan chứa những đau thương buồn tê tái

Cho nên hãy để lòng mình lắng đọng
Sau những trận cười và men rượu đam mê
Những niềm đau và những tai ương tiếp nối
Như hạnh phúc thừa của cuộc sống đa đoan

Thời gian ơi! Xin quay nhanh, nhanh mãi
Để cuộc đời mau đến tận nguồn cơn
Cho yêu thương như là nguồn chan chứa
Để tạ ơn đời và những tiếp nối mai sau.

PHP
11/27/08

Wednesday, November 26, 2008

Phải chăng 3

Tặng những cô gái Việt vì hoàn cảnh phải
lấy chồng Hàn Quốc, Đài Loan


Phải chăng em đã hết cười
Từ khi em trở thành người người ta
Phải chăng làm vợ phương xa
Cuộc đời em cũng chỉ là bóng đêm

PHP
11/26/08

Tuesday, November 25, 2008

Thanksgiving Day

Hàng năm chúng ta thường nghỉ lễ Thanksgiving và hầu hết chúng ta đều biết lịch sử của ngày lễ. Chúng ta những người Việt tỵ nạn Cộng Sản cần luôn luôn nhớ về ngày lịch sử Thanksgiving để tạ ơn đất nước và nhân dân Hoa Kỳ đã cưu mang chúng ta.

Monday, November 24, 2008

Dạ vũ hóa trang

Câu chuyện Dạ vũ hoá trang chắc chỉ có ở nước Mỹ mà thôi. Đây là câu chuyện vui đầu tuần chuẩn bị cho ngày Thanksgiving

Sunday, November 23, 2008

Tự hào dân tộc

Mỗi dân tộc đều có niềm tự hào dân tộc của mình. Đọc bài báo Niềm tự hào dân tộc để thấy mình hãnh diện là người Việt Nam và tùy theo lòng hảo tâm hãy đóng góp một chút gí đó để tác phẩm "Việt Nam suối nguồn văn minh phương Đông" được dịch sang Anh ngữ để thế giới thấy rằng dân tộc Việt Nam đã từng có một nền văn minh và là cái nôi văn minh của phương Đông.

Saturday, November 22, 2008

Tạo công ăn việc làm mới

Tổng thống mới đắc cử Barack Obama vừa có kế hoạch tạo nên cộng việc mới. Cầu mong mọi chuyện đều êm xuôi để nền kinh tế đất nước được phục hồi

Những điều nghe thấy

Ở hải ngoại có rất nhiều nghề để làm, nhưng có một nghề rất là đặc biệt. Bài báo Những điều nghe thấy nêu lên một nghề mà chúng ta có thể thấy nhan nhản ở khắp nơi

Friday, November 21, 2008

Câu chuện buồn cười

Một người đàn ông đã làm rơi (hay là tụt?) quần giữa parking lot ở thành phố Tustin, Orange County. Đây là câu chuyện vui cuối tuần để mọi người "mỉm" nụ cười vui.

Cái gốc của vấn đề.


Nhìn tình hình kinh tế của Việt Nam, vấn đề nổi cộm vẫn là lạm phát và nhiều vấn đề nhức nhối khác làm điên đầu những người lãnh đạo.
Chuyên gia Nguyễn Trung đã viết bài "Chàng trai 22 tuổi không thể sống trong quần áo thiếu niên "đã phân tích vấn đề một cách thấu đáo và cặn kẽ khiến chúng ta cảm thấy đau lòng.

Nhớ nhung

Tặng Nhẫn, một thời quấn quýt.


Anh lặng ngắm bóng hoàng hôn vừa đổ xuống
Ở trong anh mang nỗi ngậm ngùi
Về đi một chút thương yêu cũ
Vẫn đọng trong anh nỗi nhớ nhung.

Anh đâu phải là người phụ bạc
Nỡ lòng đem giết chết tình em
Trong cơn mơ, anh nhớ về dĩ vãng
Bao nỗi buồn thương choáng ngập lòng.

PHP
11/20/08

Hai đầu nỗi nhớ

Tặng bạn đồng nghiệp cũ ngày 20/11


Ra đi một thoáng ngậm ngùi
Đường xa muôn dặm bùi ngùi nhớ thương
Miên man đôi ngã đôi đường
Hai đầu nỗi nhớ lòng thương ngập tràn

PHP
11/20/08

Thursday, November 20, 2008

Nhân viên sứ quán Việt Nam tại Nam Phi buôn lậu sừng tê giác


Trước đây, Cộng Sản Việt Nam có Lê Văn Bàng là đại sứ tại Liên Hiệp Quốc ở New York đi ra biển mò sò bị cảnh sát Mỹ bắt. Bây giờ sứ giả Việt Nam taị Nam Phi buôn lậu sừng tê giác bị bắt quả tang. Thật nhục mặt quân tham lam ngu xuẩn

Wednesday, November 19, 2008

Chuyện lạ

Mộột chuyệện rất lạ. Tượng Đức Mẹ Maria bình an trong bão lửa. Thật là kỳ lạ!

Làm cảnh sát ở Việt Nam "suớng'" nhất thế giới

Làm cảnh sát ở Việt Nam quả thật là sứơng!
Theo tờ báo tuổi trẻ ở Việệt Nam,cảnh sát khu vực vay hàng trăm triệu để cờ bạc. Như vậy làm cảnh sát ở Việt Nam là sướng nhất thế giới

Monday, November 17, 2008

Xin đừng trách đa đa

Mời thưởng thức bản nhạc Xin đừng trách đa đa do Quang Lê hát để giải khuây sau một ngày làm việc mệt nhọc.

Lụt nối tiếp lụt

Hết Hà Nội bị lụt, giờ đây đến miền Nam cũng bị. Thiên tai sao mà giáng xuống liên tiếp trên mảnh đất hình chữ S thân yêu của chúng ta. Thêm vào đó, đất nước chúng ta còn có những chuyện khó tin. Ôi thiên tai! Ôi nhân tai!

Sunday, November 16, 2008

Tăng đoàn Làng Mai bị trục xuất

Gần đây, "thiền sư" Thích Nhất Hạnh dẫn tăng đoàn Làng Mai về Việt Nam. Những lần trước, khi về thì được "trống giong cờ mở". Nay thì "con tốt" Thích Nhất Hạnh "không cần" nữa để xài, cho nên Cộng Sản Việt Nam đã trục xuất cả bè cả lũ. Thật đáng đời cho tên Thích Nhất Hạnh là tên "ăn cơm Quốc Gia thờ ma Cộng Sản"

Slideshow Wildfires


Slideshow Wildfires in California

Màn trời chiếu đất

Từ Santa Barbara đến Orange County, lửa đã hoành hành dữ dội, thiêu hủy rất nhiều nhà cửa, đường sá bị đóng, xe cộ không thể qua lại, biết bao nhiêu người phải lâm vào cảnh màn trời chiếu đất. Lửa cháy là đại nạn vào mùa khô ở California.

Saturday, November 15, 2008

Câu chuyện đoàn kết.

Nhà báo cũng là nhà viết phiếm luận Nguyễn Thanh Ty phải nói là có óc khôi hài sâu sắc và bén nhậy. Bài viết "Đoàn kết thành...đếch còn" đã đập mạnh vào những khốn nạn của lũ côn đồ Bắc Bộ Phủ

Đỉnh cao trí tuệ của loài khỉ

Sáng nay ngủ dậy, đi vài vòng trên internet, "lượm" được bài "Đỉnh cao trí tuệ của loài khỉ" của Nguyễn Thanh Ty thấy hay hay nên post trên blog để mọi người cùng thưởng lãm

Friday, November 14, 2008

Rồi sẽ có ngày

Tặng Hoàng Ruồi


Tượng cáo Hồ đặt ngang tượng Phật
Lũ cuồng điên dám xấc xược, lưu manh
Bao nhiêu năm truyền thống dân tộc Việt Nam
Kính thờ Phật khắc sâu vào tâm khảm

Lũ Việt Cộng quả là đồ mất dạy
Dám khinh thường Phật Tổ Như Lai
Hồ Chí Minh là tên côn đồ bán nước
Làm sao sánh cùng Đức Phật từ bi

Cũng vì hắn, quê hương tan nát
Chiến tranh mấy mươi năm cốt nhục tương tàn
Hố thù hận đào sâu giữa anh em ruột trong gia đình,
Tội ác này lá rừng không ghi hết

Nay chúng dám đem tên Hồ đốn mạt
Thờ trong chùa như một thánh nhân
Quân bay rồi sẽ có ngày
Trời tru đất diệt, hỡi bầy sói lang!

PHP
11/14/08

Nhớ

Mến tặng “Sư Phụ”

Có đôi khi nỗi nhớ dâng trào
Trôi quanh ta như cơn sóng ngầm tĩnh lặng
Có lúc nhớ nằm im lìm như đang say ngủ
Cũng có khi nhớ dâng lên như ngọn thủy triều

Có lúc nhớ tan ra trong cõi mông lung
Rồi lại hiện về làm lòng ta buồn ủ rủ
Nhớ như giọt mật ngọt, như đường
Làm ta vui khi nhớ về dĩ vãng

Biết làm sao khi lòng ta mãi mhớ
Nhớ nhớ thương thương chan chứa vạn ân tình
Thời gian đâu phải là liều thuốc
Làm tan đi nỗi nhớ khôn nguôi...

PHP
11/14/08

Chiến hạm Trung Cộng ghé cảng Đà Nẵng


Một chiến hạm của Trung Cộng mang tên Trịnh Hòa (tên một chỉ huy thủy quân của Tàu đời nhà Minh đã dùng tàu đi thám hiểm thế giới) đã ghé thăm cảng Đà Nẵng. Điều này cho ta thấy quan hệ phức tạp của tập đoàn lãnh đạo Cộng Sản Việt Nam. Có thể rằng nội bộ của chúng đang lủng củng. Phe thân Mỹ và phe thân Trung Cộng đang "hằm hè" nhau. Hãy thử chờ xem bọn chúng sẽ như thế nào trong tương lai.

Thursday, November 13, 2008

Hãy cẩn thận với thực phẩm Trung Quốc

Cơ quan FDA vừa chấm dứt nhập cảng thực phẩm kể cả thực phẩm cho chó và mèo sản xuất từ Trung Quốc. Chúng ta cũng nên cẩn thận và nếu có thể thì cũng nên "tẩy chay" những sản phẩm Made in China.

Wednesday, November 12, 2008

Sức mạnh của dân chủ

Ở các nước tự do, người dân được làm chủ vận mệnh của mình. Đây cũng là động lực chính để đất nước phát triển. Trái ngược với những đất nước dân chủ, chế độ Cộng Sản bó buộc người dân vào một khuôn mẫu định sẵn. Tất cả phải đươc sự lèo lái của Đảng, nếu đi chệch hướng sẽ bị chụp mũ và chắc chắn là bị ở tù. Ngoài ra, sự thay đổi cũng tối cần thiết. Nước Mỹ luôn thay đổi là minh chứng hùng hồn cho ta thấy tại sao bây giờ dù kinh tế suy thóai, Hoa Kỳ vẫn là cường quốc hàng đầu trên thế giới.

Tuesday, November 11, 2008

Chuyện phiếm

Câu lạc bộ nhà báo tự do ở trong nước có bài báo Nhà Bác Hồ cháy: điềm dữ hay điềm lành của nhà báo Văn Đạt là một câu chuyện khá thú vị. Đọc xong bài báo, chúng ta thấy rằng ở trong nước vẫn còn nhiều nhà báo quả cảm, dám đương đầu với cường quyền.

Cậu chuyện đi trễ.

Người Việt chúng ta thường nổi tiếng "đi trễ" (giờ cao su?).Tại sao người Việt chúng ta đi trễ là một phiếm luận văn hóa, lịch sử đáng để chúng ta suy ngẫm

ở factory coffee nhắc Qua Sông Mùa Mận Chín

cũng mấy mươi năm từ khi “qua sông mùa mận chín”
ngồi quán có đứa nhắc về, tháng năm, xỉn lại chưa
không phải thuốc đâu mà củi nan mồi lửa
em cho thuở nào
để chợt vang vang nụ cười nơi quán nọ tháng năm
nhớ lại thời đánh đấm
thuở qua sông mùa mận chín xa xăm./.
NNA
12 tháng 5, 2008

Saturday, November 8, 2008

Hà Nội sau cơn bão dữ


Hà nội sau cơn bão dữ, vẫn còn những cảnh vượt ngập bi hài. Điều đáng buồn là chủ tịch của thành phố Hà Nội kêu gọi người dân hãy "cố gắng tự khắc phục" thật đáng buồn thay!

Utah

có một ngày lên Utah ngó đá

của chốn xa, Rocky Mountain xa

ai đâu biết như trời xanh thấp quá

mây thật gần đời như ngát bao la

ta xin việc, chuyện này như lẻ tẻ

phỏng vấn xong kéo hơi thuốc nhìn trời

tuyết trên núi nhưng đời tươi vui mới

như ta cười chào vội đó xa xôi


lên Utah là như lên trên núi

luyên võ công chờ cất buớc xa người

suy nghĩ tới ta hồi luôn job mới

không quên người, bỏ mẹ việc, về xuôi

Utah đó trong thời ta lui tới

áo cơm ơi ngươi làm núi sao bằng

kéo ta khựng ở và đi lúng túng

bởi núi rừng sừng sững ước mơ lăn


29 tháng 8, 08

nna

Friday, November 7, 2008

Phải chăng 2

Mến tặng "Sư Phụ"

Phải chăng em là mùa xuân tuyệt đỉnh,

Làm cho anh ngơ ngẩn, ngẩn ngơ

Đôi mắt biếc là trời thơ lồng lộng

Đôi môi hé cười là tiếng nhạc reo vui


Ở bên em thời gian như ngừng lại

Tiếng tơ lòng như thoáng vọng tình anh.

Không gian ấy pha sương mờ hư ảo

Phải chăng em mang đến bóng thiên đường ?

PHP

11/07/08

Hạnh phúc


Chúng ta sống ở Hoa Kỳ, đã là công dân của United States of America, cứ đến mùa bầu cử là chúng ta đi bầu, xem đó là điều tự nhiên. Nhưng mà có những xứ sở độc tài, vấn đề này là niềm mơ ước không bao giờ được thực hiện. Hạnh phúc là bầu cử đối với người dân của những xứ sở độc tài là thiên đường hoang tưởng. Cho nên những gì rất là bình thường ở xứ sở tự do lại là niềm hạnh phúc to lớn ở những xứ sở độc tài mọi rợ như Việt Nam, Trung Cộng, Cu Ba, Bắc Hàn và Miến Điện.

Thursday, November 6, 2008

Việt Nam Suối Nguồn Văn Minh Phương Đông


Lâu nay, những sách lịch sử của Trung Hoa (ngay cả những sách sử của Việt Nam) đều cho rằng Trung Hoa là cái nôi văn hoá của phương Đông. Gần đây, nhà báo Du Miên với những chứng cớ tương đối chính xác đã viết tác phẩm "Việt Nam suối nguồn văn minh phương Đông" là cuốn sách biên khảo rất công phu. Tất cả những gia đình Việt Nam nên có cuốn sách này trong tủ sách gia đình để sau nàu lưu truyền cho con cháu về lòng tự hào dân tộc: Việt Nam là một cái nôi của văn hóa phương Đông.

Hãy nhớ vote McCain

Hãy Nhớ Vote McCain!

Kính xin như nén hương lòng dâng hương linh em tôi là Nguyễn Quang Trung
vừa tạ thế ngày 19 tháng 9 năm 2008.

Khi biết mình không còn bao lâu nữa
Phải từ bỏ trần gian để về cõi vĩnh hằng
Em trai tôi đã nhắn nhủ ân cần:
“Anh hãy vote ông McCain anh nhé!”

Chắc chắn rồi em! Chắc chắn là anh sẽ
Vote cho McCain! chớ chẳng lẽ Obama ?
Người Việt mình khó thể quên quá khứ hôm qua
Oán có thể bỏ nhưng ân thì phải trả

Quá khứ đó quê hương mình tơi tả
Dưới gông cùm dưới xiềng xích Mác Lê
Dưới mọi đau thương khốn khổ trăm bề
Dưới đày đọa dập vùi trong bàn tay quỷ đỏ

Hơn ba mươi năm triệu triệu đời tan vỡ
Mất nước – Lưu vong – Chẳng lối quay về!
Lá Cờ Đỏ Sao Vàng vay nợ máu ê chề
Tà thuyết Cộng sản dìm non sông trong vũng lầy Mác Mao tăm tối

May mắn thay đất Mỹ trời Tây cho ta thêm cơ hội
Thoát cảnh tù lao – Thoát đời súc vật – Được tiếp tục làm người
Được tự do vạch trần những tội ác ngập trời
Của lũ vô thần mang mặt nạ “giai cấp công nông” mị dân mị nước
Lũ bán nước buôn dân chuyên làm điều bạo ngược
Lũ khát máu hung tàn thâm độc nhất nhân gian
Chúng đày đọa nhân dân cùng tận cảnh bần hàn
Chúng tàn phá giang san làm điêu linh xã tắc
Bọn đồ tể này tráo trở, lọc lừa, gian hùng, muôn mặt
Mọi thủ đoạn đều là phương tiện biện minh cho cứu cánh đê hèn
Đất nước cuộc đời chùng chập đêm đen
Chính bởi lũ Tam vô: Vô thần – Vô gia đình – Vô tổ quốc

Nay quê hương thứ hai xuất hiện Obama nhiều vòi như bạch tuột
Vòi gian hùng, vòi khủng bố, vòi chủ nghĩa Xã hội Mác xít u mê
Chằng chịt bao quanh bởi một đám cuồng tín chống Mỹ bộn bề:
Ayers, Wright, Khadili, ACORN, Rezko, New Socialist Party…
…..ôi thôi nhiều không kể xiết!

Kinh nghiệm máu xương anh em mình đã biết
Tin đám này thì đời tất tối đen
Tin đám này sẽ như lái xe trên xa lộ không đèn
Không chết thảm thiết cũng thân tàn ma dại

Chuyện em lo chính là điều anh ái ngại
Rất nhiều người sẽ đi lầm vào vết xe đổ hôm qua
Thiếu suy nghĩ một giây gây hại đến muôn nhà
Sẽ đưa đất nước này vào một trang sử tối

Đã biết mà lặng thinh chính mình có tội
Tội âm thầm đồng lõa với tội phạm sát nhân
Em yên tâm anh sẽ chẳng ngại ngần
Sẽ Vote cho McCain, Defeat Obama như lời em trăn trối

Đêm nay nhớ em yêu anh âm thầm viết vội
Những vần thơ này như nén hương lòng anh gởi hương linh em
Thế giới bên kia em có về xem
Ngày 4 tháng 11 năm 2008 sẽ là ngày McCain thắng cử!

Từ Đà Thành
(ngày 2 tháng 11 năm 2008
)





Wednesday, November 5, 2008

Thù này quyết phải trả cho xong

Kiếm sĩ ơi ! Hãy mài thanh gươm sắc
Nhảy lên yên thúc ngựa phi nhanh
Vung tay kiếm tung hoành ngang dọc
Cứu giúp lê dân đang cay đắng trăm bề

Đây đâu phải lúc ngồi dưới trăng uống rượu
Vận nước đang hồi nguy biến, ngửa nghiêng
Kẻ nội thù đang xẻ đất nước của cha ông
Đem dâng cho quân ngoại thù phương Bắc

Giờ là lúc sơn hà đang nguy biến
Hưng Đạo Vương, Lê Lợi, Quang Trung đang hối thúc chúng ta
Bạch Đằng Giang, Ải Chi Lăng, Gò Đống Da mãi mãi là mồ chôn quân cướp nước
Hận thù này quyết phải trả cho xong.

PHP
11/05/08

Đáng khâm phục


Ông John McCain mặc dầu thất cử, nhưng ông đã đọc bài diễn văn"
rất đáng nể phục. Điều này đã nói lên tinh thần yêu nước cao độ của vị Thượng Nghị Sĩ tiểu bang Arizona. Nói chung , sau các cuộc bầu cử Tổng Thống tại Hoa Kỳ, dù trước đó đã tranh cãi nhau kịch liệt, nhưng sau khi có kết quả chung cuộc, người ứng cử viên thất cử nào cũng có lời chúc mừng người đắc cử và co lời hứa hợp tác chặt chẽ cùng vị tân Tổng thống. Đây có phải là "nét đẹp" duy nhất mà chỉ ở Hoa Kỳ mới có?

Tuesday, November 4, 2008

Màu đỏ và màu xanh.


Màu đỏ tượng trưng cho Ông John McCain, màu xanh tượng trưng cho Ông Barack Obama. Nhìn lên bản đồ, màu xanh đang lấn dần màu đỏ.
Tự nhiên thấy buồn vì mình luôn ủng hộ Đảng Cộng Hòa. Một blogger thân hữu ví "change" như là "chán". Quả thật bây giờ mới thật là chán!

Nhìn thấy mà buồn.

Đọc bài báo "Phụ nữ Việt tiếp tục xếp hàng cho đàn ông Nam Hàn lựa chọn", tôi thấy buồn quá. Đã biết bao nhiêu lần rồi mà những người phụ nữ trong nước không hiểu rõ hay là sao? Sang Nam Hàn hay là sang Đài Loan cũng chỉ làm tôi mọi, chắc là những người phụ nữ này vẫn biết, nhưng họ vì hoàn cảnh gia đình, muốn kiếm tiền giúp đỡ gia đình nên đành nhắm mắt, mặc cho số phận đưa đẩy. Biết bao giờ những thảm trạng này mới chấm dứt? Nghĩ tới chỉ thêm buồn!

Utah tuyết trông mây đầu núi


MP &LHTC

đây Utah tuyết trông mây đầu núi
như bạn ta trông cố xứ vui buồn
ngàn dặm xuống đón con rồi trở ngược
ngàn dặm lên lại thanh thản trời xanh
dù đã xếp mà như xưa tung cánh

đây Utah ba mươi năm tình gánh
một đầu con một đầu vợ lên non
tỉnh bơ tiếp, cười như thời mới biết
Trưng Vương [nào là] khung cửa [xanh] thu
[vì khung cửa mùa thu buồn muốn chết]

đây Utah cuối tuần nay còn kịp
mở rượu nghe cụng một cái đôi miền
rồi hát tiếp "đi...theo em xuống núi"

nna

Sunday, November 2, 2008

Ao ước.


Hôm nay sực nhớ tới bài thơ "Ao ước" của nhà thơ Tế Hanh.

Anh là kẻ say mê nhưng nhút nhát
Không hiểu giùm em lại nỡ cho anh
Là không yêu, là một kẻ vô tình
Anh tức quá đem lòng ao ước tệ

Nếu em chết chắc là anh có thể
Tỏ nỗi tình lặng lẽ quá sâu thâm
Anh tìm nơi em nghỉ giấc ngàn năm
Ngồi điên dại sầu như cây liễu rủ

Anh không uống, không ăn, không ngủ
Anh khóc than, than khóc đến bao giờ
Nước mắt anh lầy lội cả nấm mồ
Nhỏ từng giọt xuống thân em lạnh lẽo

Rồi anh chết, chết sầu, chết héo
Linh hồn anh thất thểu dõi hồn em
Và ở đâu đây bên cõi đời đêm
Chắc em chẳng nghi ngờ tình anh nữa

Tế Hanh

Phải chăng



Phải chăng mùa thu là mùa héo úa
Khi có ngày cách mạng tháng tám mùa thu
Ngày mà nhân dân phải sống kiếp sống lầm than
Ngày mà đất nước bị lũ "người vượn" làm điêu linh thống khổ

Phải chăng sau đông tàn thì xuân đến
Phải chăng sau đêm tối phải ló dạng ánh bình minh
Phải chăng muốn đất nước được phồn vinh
Lũ Cộng nô phải chìm xuống mười tầng sâu địa ngục.

PHP
11/01/08

Saturday, November 1, 2008

Ngày một tháng mười một


Hôm nay là ngày một tháng mười một. Cũng ngày này, vào năm 1963, nền Đệ Nhất Cộng Hòa bị sụp đổ, Tổng Thống Ngô Đình Diệm cùng bào đệ là Ông Ngô Đình Nhu đã bị cái gọi là "Hội đồng quân nhân cách mạng" giết một cách đau đớn. Nhớ lại ngày ấy, tuy rằng mình chỉ mới có 7 tuổi nhưng đã hằn sâu vào ký ức với những biến động tiếp theo. Phật Giáo hầu như làm mưa làm gió tại Đà Nẵng. Nhất là vào năm 1964, ngày nào cắp sách đến trường cũng nghe thông báo nghỉ học vì toàn thành phố "đình công bãi thị". Tuổi nhỏ nghe được nghỉ học thì vui, nhưng đến khi trưởng thành, suy nghĩ lại thì thấy buồn, bởi vì sau ngày 1-11-1963, tình hình miền Nam càng ngày càng xấu đi. Việt Cộng hầu như hoạt động công khai để đến năm 1975 thì Việt Nam Cộng Hòa đã không còn nữa, chỉ còn lại trong tâm khảm của những người Việt còn nặng lòng yêu nước khi nhìn thấy đất nước bị một lũ người "đười ươi" ngu xuẩn tàn phá.
Nghĩ lại chỉ thấy thêm đau lòng và buồn !