Translate

Tuesday, March 3, 2009

Chiến thuật "gà thả vườn" của công an Gò Vấp

Trích Blog Tạ Phong Tần


Theo kế hoạch, ngày 3/3/2009 Luật sư Lê Trần Luật sẽ bay ra Hà Nội để cùng các giáo dân Thái Hà nộp đơn khởi kiện báo Hà Nội Mới và Đài Truyền Hình Việt Nam.

Khoảng 6 giờ sáng ngày 3/3/2009, tôi đang ngủ thì ông Luật gọi điện thoại bảo tôi ra sân bay Tân Sơn Nhất đem hành lý của ông Luật về, vì "bị họ chặn lại không cho lên máy bay". Ông Luật không nói rõ "họ" ở đây là ai.

Tôi lập tức cùng Luật sư Đạt đi xe máy ra ngay sân bay. Đến cổng an ninh sân bay, tôi nhìn thấy ông Luật đang đứng đó cùng với anh Đặng Phương Quang - mặc sắc phục Cảnh sát khu vực CAP7 (Gò Vấp), còn lại xung quanh có khoảng gần 20 người thanh niên mặc thường phục quần áo rất lôi thôi đi qua đi lại vây quanh ông Luật nhưng dáng vẻ nghênh ngang như ở chốn không người, dù tại đó có hai anh mặc sắc phục An ninh sân bay đang đứng chần dần. Dĩ nhiên, tôi không có vé máy bay nên không thể đi qua cái cổng ấy. Tôi mới hỏi ông Luật: "Có chuyện gì vậy?". Ông Luật trả lời: "Mấy anh này giữ lại không cho lên máy bay, bảo là lệnh sếp như vậy, hành lý đã đưa lên máy bay rồi, bây giờ đang chờ lấy hành lý lại". Tôi quay ra hỏi: "Chuyện này là sao vậy anh Quang?". Anh Quang trả lời lí nhí: "Em không biết. Tại lãnh đạo bảo như thế thì phải làm như thế".

Trong khi tôi đang nói chuyện với anh Quang thì mấy thanh niên này xúm lại nhìn tôi. Tôi hỏi một thanh niên mặc áo thun trắng bỏ ngoài quần, cắt đầu đinh: "Các anh là ai vậy?". "An ninh kinh tế. Chị là ai?". Nghe câu trả lời muốn cười bể bụng, chắc mấy chú này tưởng tôi không biết "an ninh kinh tế" là cái giống gì nên đem ra "hù" tôi chăng? Tôi chỉ ông Luật nói: "Tôi là nhân viên của ông này". "Nhân viên là sao?". "Ơ! Các anh giữ ông này lại ở đây mà không biết ông ta là ai à? Không hiểu nhân viên của ông này làm cái gì à?". Mới nói đến đây thì một người đàn ông khoảng hơn 50 tuổi, tầm vóc trung bình, mắt hi hí, mặt nhăn nhó như cái bị rách, nói giọng Bắc the thé nhảy xổ vào quát tôi: "Chị không được phép hỏi chúng tôi. Chị chỉ được hỏi anh Quang thôi". Ơ hay, cái nhà ông này lạ chưa, ông ta là ai mà dám cấm tôi hỏi? Ông ta không mặc đồng phục, sắc phục của cơ quan, tổ chức nào, không có bảng tên, cũng không xuất trình giấy chứng minh cho tôi xem, áo quần thì còn tệ hơn mấy tay xe ôm ngoài cổng sân bay, điệu bộ thì ngênh ngang, nhìn giống xã hội đen nhiều hơn là người lao động lương thiện, ai biết ông ta là cái quái quỷ nào. Lúc đó mà có Ban giám khảo chấm điểm về thời trang thanh lịch chắc chắn tôi chiếm hạng nhất (dù tôi chả ăn mặc sang trọng gì) chớ không phải ông ta hay mấy tay thanh niên nghênh ngang kia.

Tôi vốn dĩ không thích đôi co, cãi cọ với kẻ ngang ngược, những ngữ này thì biết gì lý lẽ mà nói cho vã bọt mép, nói nhiều thì cũng trôi tuột đi như "nước đổ đầu vịt" mà thôi. Chờ lấy va ly hành lý xong tôi đi về.

Vừa về đến Văn phòng, đã gặp ngay "quan phường" đến đưa "Giấy Mời" Luật sư Nguyễn Quốc Đạt và cô kế toán Quỳnh Nhi. Hê hê, coi như Văn phòng này ai cũng đều có Giấy Mời rải đều hết. Thôi thì bảo nhau "khăn gói quả mướp" dọn hết Văn phòng cùng với toàn bộ nhân viên lên Công an quận Gò Vấp ở làm việc luôn cho tiện cả đôi bên. Trời Sài Gòn tháng này nắng nóng chói chang, khỏi mất công các chú Công an Gò Vấp mời tới mời lui cho nắng cực.

10 giờ cùng ngày, ông Luật gọi điện thoại cho tôi hay ông đang ở Công an quận Gò Vấp trong tình trạng: không ai làm việc, giữ không lý do, giữ không giấy tờ mà theo "lệnh của sếp" (chả biết sếp nào), nhưng đi ra phía cổng thì bị gác cổng lôi vô, nghe thật giống y như gà thả trong vườn. Đến đúng 11 giờ trưa mới thấy ông Luật được "hộ tống" trở về. Hình như mấy chú kia sợ ông Luật đi một mình thì "lạc đường" chăng? Đầu giờ làm việc buổi chiều, đích thân "mấy chú" đến tận Văn phòng rước "gà" đem vô "vườn" "thả" tiếp đến 5 giờ chiều. N

Ngày mai tôi không biết ông Luật có "làm gà" nữa hay không, bởi lẽ khi nhà cầm quyền không hành xử theo pháp luật thì không thể căn cứ vào quy định pháp luật mà đoán trước được chuyện gì sẽ xảy ra.

Nói chung là làm cách nào cho "gà" không còn điều kiện "xía mỏ" mổ mổ mổ vào các mụt ghẻ ung nhọt của ai đó thì thôi.

Tạ Phong Tần

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Photobucket

Tỉ lệ thất nghiệp ở VN sẽ tăng gấp 5 trong năm 2009

Trích VOA

03/03/2009

Vietnam seafood
Ngành dệt may, giày dép và chế biến thủy hải sản là những khu vực có tỉ lệ thất nghiệp cao nhất
Các giới chức chính phủ Việt Nam cho hay tình trạng suy giảm kinh tế toàn cầu sẽ khiến tỉ lệ thất nghiệp ở Việt Nam trong năm 2009 tăng 5 lần so với năm 2008.

Bản tin của DPA trích lời bà Nguyễn Thị Hải Vân, phó cục trưởng Cục Việc làm, Bộ Lao động Thương binh và Xã hội Việt Nam, nói rằng theo dự đoán của Bộ Lao động thì khoảng 300,000 công nhân có phần chắc sẽ mất việc trong nửa đầu năm 2009, và khoảng hơn 100,000 công nhân nữa sẽ bị giảm biên chế trong nửa cuối năm 2009.

Theo cục trưởng Nguyễn Đại Đồng thì con số này cao gấp 5 lần so với con số 80 ngàn công nhân mất việc làm trong năm 2008.

Những con số này chỉ phản ánh tình trạng thất nghiệp của công nhân ở khu vực chính thức chứ chưa tính đến khu vực phi chính thức như những người buôn bán trên đường phố và nông dân.

Các giới chức cho biết họ chỉ đang thu thập dữ liệu và so sánh số việc làm tạo được và số việc làm mất đi. Bà Bùi thị Thuý Quỳnh, một giới chức cao cấp của Cục cho biết là 70% số công nhân bị sa thải ở Thành phố Hồ Chí Minh đã tìm được việc làm mới.

Tuy nhiên, với sự phụ thuộc vào xuất khẩu của nền kinh tế Việt Nam, thì rõ ràng sự suy giảm kinh tế toàn cầu sẽ khiến cho tình trạng thất nghiệp trở nên trầm trọng.

Một giới chức cao cấp khác của Cục cũng cho biết ngành dệt may, giày dép và chế biến thuỷ hải sản là những khu vực có tỉ lệ thất nghiệp cao nhất.

Việt Nam hiện vẫn chưa có cơ chế bảo hiểm thất nghiệp. Theo dự kiến thì hệ thống này sẽ có hiệu lực vào năm 2010.

Để khắc phục tình trạng này, Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã loan báo hôm 23 tháng 2 rằng những công ty nào sa thải 30% công nhân sẽ được vay ngân hàng với lãi suất 0% để tiếp tục trả lương cho công nhân bị sa thải.

Việt Nam hiện có lực lượng lao động khoảng 45 triệu người và mỗi năm lại có thêm hơn 1 triệu người nữa tham gia vào lực lượng này, khiến cho áp lực đối với chính phủ phải tạo thêm nhiều việc làm ngày càng gia tăng.



Giải thưởng cho bloggers trong nước

Hiện nay, Take2Tango đang phối hợp với Diễn đàn Tiếng nói Tự do của người dân Việt Nam tổ chức trao giải thưởng cho các bloggers trong nước. Các blogger trong nước đều có thể dự thi. Hy vọng rằng đây sẽ là giải thưởng hàng năm nhằm khuyến khích các blogger trong nước có sự khích lệ để phát triển mạnh hơn nữa.

Luật sư Lê Trần Luật bị công an áp giải tại phi trường Tân Sơn Nhất

Trích rfa.org

Hiền Vy, phóng viên RFA
2009-03-03
Sáng thứ Ba 3-3, công an thành phố Hồ Chí Minh đã ngăn chận không cho luật sư Lê Trần Luật lên máy bay đi Hà Nội.
LS Lê Trần Luật gặp rắc rối với công an vì đã đứng ra bào chữa cho giáo dân Thái Hà?
Sau đó công an đã áp giải Luật sư Lê Trần Luật về cơ quan công an Gò Vấp. Từ Sài Gòn, Luật sư Lê Trần Luật cho thông tín viên Hiền Vy của ban Việt ngữ chúng tôi biết vụ việc.
Lệnh của cấp trên
Hiền Vy: Thưa luật sư, chuyện gì đã xảy ra sáng nay tại phi trường Tân Sơn Nhất ?
LS Lê Trần Luật: Sáng nay tôi đi ra Hà Nội vì có hẹn với bà Dung và bà Việt. Chúng tôi sẽ chính thức gửi đơn khởi kiện báo Hà Nội Mới vì chúng tôi đã có đầy đủ những điều kiện cần thiết theo yêu cầu của tòa án rồi.
Khi tôi mở cửa ra thì tôi thấy khoảng 6 người của lực lượng an ninh chay theo tôi. Chạy tới sân bay thì họ ào vào trước, họ nhờ lực lượng an ninh của sân bay ngay cổng không cho tôi đi.
Tôi bảo là không có lý do gì để mà không cho tôi đi hết. Tôi vẫn đi vào, làm xong thủ tục. Tôi gửi hành lý xong, vào phòng chờ thì mấy phút sau, an ninh của sân bay mời tôi quay trở lại phòng an ninh của sân bay để làm việc.
Tại đây tôi thấy chừng mười mấy người, mặc sắc phục cũng có mà không sắc phục cũng có. Một người bảo là họ có lệnh của cấp trên không cho tôi đi.
Khi tôi mở cửa ra thì tôi thấy khoảng 6 người của lực lượng an ninh chay theo tôi. Chạy tới sân bay thì họ ào vào trước, họ nhờ lực lượng an ninh của sân bay ngay cổng không cho tôi đi.
LS Lê Trần Luật
Tôi hỏi là lý do nào mà không cho tôi đi, tôi đã làm xong thủ tục hết rồi, đâu có một cái lệnh nào mà cấm tôi không được đi. Thì người đó giải thích là “đây là lệnh của cấp trên, chúng tôi chỉ biết là phải cản anh, không cho anh đi”.
Sau đó họ đề nghị lực lượng an ninh sân bay là hoãn chuyến bay lại để họ đem toàn bộ đồ đạc của tôi ra khỏi sân bay. Ra khỏi sân bay thì họ thỏa thuận là đưa tôi về văn phòng nhưng sau đó họ đổi ý rồi cho 1 xe cảnh sát tới và họ tống tôi lên xe cảnh sát đó và chở tôi thẳng về công an Gò Vấp.
Hiền Vy: Thưa khi họ bắt ông như vậy thì họ có nói lý do tại sao không ạ ?
LS Lê Trần Luật: Họ không nói lý do gì hết, họ chỉ nói là lệnh cấp trên không cho tôi đi. Họ bảo dứt khoát là không cho đi, bản thân của lực lượng an ninh sân bay cũng nhất quyết không cho tôi đi. Họ buộc tôi phải đi xuống lại và lấy hành lý đi về, và sau đó đưa tôi sang công an Gò Vấp.

Biên bản tịch biên tài sản. courtesy of Cong Ly Su That's blog Tại đây tôi gặp một anh công an, anh ấy cứ cười cười bảo là “Anh Luật cố gắng ở đây chơi 1 ngày” tôi nói là tôi không có chơi, tôi còn nhiều việc lắm. Anh ấy nói là anh ấy có lệnh phải giữ tôi 24 tiếng.
Tôi nói là nếu giữ tôi thì phải cho tôi biết là quyết định tạm giữ dựa trên cơ sở nào. Anh ấy nói là “anh Luật thông cảm, đây không có quyết định gì hết, anh Luật chỉ ở đây chơi thôi”.
Tôi nói nếu thế thì tôi đi về. Khi tôi ra tới cổng thì lực lượng bảo vệ công an đẩy tôi vào. Khi vào, tôi hỏi phải cho tôi cái lệnh tạm giữ thì không ai trả lời tôi hết, họ bỏ đi hết. Tôi ra cổng thì lực lượng công an không cho tôi đi thành ra tôi ở trong công an.
Cuối cùng mấy ảnh đem một cái ghế bố và một cái quạt tới ngay cái phòng của cơ quan điều tra rồi bảo tôi nằm đó nghỉ. Đến trưa thì họ nhờ lực lượng an ninh đưa tôi về và họ bảo đến đầu giờ chiều họ sẽ đến văn phòng đưa tôi qua cơ quan công an
Hiền Vy: Sáng nay tại Gò Vấp họ có phỏng vấn, có điều tra, có làm gì không?
LS Lê Trần Luật: Họ không làm gì, tức là tất cả những gì họ muốn làm với tôi, tôi đã làm xong, kể cả thi hành án họ cũng đã làm xong. Bây giờ họ lại năn nỉ tôi lên đóng tiền để lấy máy vi tính về.
Rồi cái việc bên công an mời thì họ cũng đã kết luận đây là một vụ việc dân sự bình thường. Nói chung là không có lý do gì hết .
Hiền Vy: Thưa ông đêm hôm trước thì có triệu chứng gì không ?
Không có án lệnh, không có bất cứ một loại giấy tờ nào hết và họ cũng chẳng làm việc gì, họ chỉ giữ tôi ở đó.
LS Lê Trần Luật
LS Lê Trần Luật: Đêm hôm trước thì mọi chuyện vẫn bình thường, chỉ đến lúc 9 giờ đêm tôi nhận đươc điện thoại của hãng hàng không Indochina thông báo cho tôi là chuyến bay của tôi không được đi thì ngay lập tức tôi đi mua một vé máy bay khác.
Bây giờ khi tôi hỏi lại hãng máy bay thì được trả lời là hãng máy bay đã nhận được lệnh là không cho tôi đi và mời tôi đến hãng máy bay để nhận lại tiền.
Liên quan đến vụ Thái Hà?
Hiền Vy: Thưa ông, họ nói là nhận được lệnh thì như vậy là lệnh của ai?
LS Lê Trần Luật: Họ chỉ bảo là họ nhận được lệnh từ phía công an là không cho tôi đi trên chuyến bay đó và mời tôi qua nhận tiền. Đêm hôm qua tôi không đồng ý chuyện đó nhưng trong linh cảm của mình tôi biết sắp rắc rối cho nên tôi mua tiếp một vé máy bay khác của hãng Jetstar.

LS Lê Trần Luật (phải) tham gia bào chữa cho các giáo dân Thái Hà tại phiên tòa ở Hà Nội. Sáng hôm nay tôi đi thì họ dùng lực lượng an ninh sân bay cản lại và cưỡng chế tôi về
Hiền Vy: Thưa, ông đã ở tại cơ quan an ninh Gò Vấp hết nguyên sáng hôm nay ạ?
LS Lê Trần Luật: Từ 6 giờ rưỡi thì họ cưỡng chế tôi về tới công an Gò Vấp và đến 11 giờ trưa thì họ thông báo cho tôi là cơ quan an ninh sẽ đưa tôi về tới nhà, sau đó 1 giờ rưởi chiều thì sẽ có người đến văn phòng của tôi để đưa tôi qua công an Gò Vấp lại
Hiền Vy: Họ mời đi như vậy mà không có một án lệnh nào hết sao?
LS Lê Trần Luật: Không có án lệnh, không có bất cứ một loại giấy tờ nào hết và họ cũng chẳng làm việc gì, họ chỉ giữ tôi ở đó.
Hiền Vy: Thưa ông bây giờ bên Việt Nam là mấy giờ ạ?
LS Lê Trần Luật: Bây giờ 11 giờ 30, họ vừa thả tôi về cách đây 15 phút.
Hiền Vy: Họ dặn là mấy giờ đến đón ông đi?
LS Lê Trần Luật: 1:30 thì sẽ có lực lượng an ninh đến đưa đi qua bên công an Gò Vấp và sẽ tiếp tục ở vậy chứ không ai làm việc hết họ cũng để sẵn cái ghế bố và cái gối cho tôi nằm. Họ bảo qua bên công an là ngủ thôi rồi chiều về thôi
Hiền Vy: Theo như ông thì tại sao họ ngăn chặn ông, không cho ông đi ra Hà Nội ? Và họ giữ ông trong cơ quan để làm gì ạ?
Chúng ta đang sống trong một chế độ mà quyền con người đã bị chà đạp một cách thô bạo.
LS Lê Trần Luật
LS Lê Trần Luật: Trong cách phán đoán của tôi, thì họ không muốn tôi làm công việc ở Thái Hà; một là phiên tòa phúc thẩm, hai là kiện các cơ quan truyền thông. Một phần khác nữa tôi là luật sư của 6 nhà đấu tranh dân chủ, đều ở ngoài Bắc hết thì việc họ không cho tôi ra có thể là vì những lý do đó
Hiền Vy: Thưa, nhân viên trong văn phòng của ông thì như thế nào?
LS Lê Trần Luật: Tất cả nhân viên của tôi đều được lệnh triệu tập của công an hết, bao gồm cô Tạ Phong Tần, luật sư Đạt, luật sư Hùng, rồi cô kế toán. Tất cả đều có giấy mời của công an Gò Vấp mời lên làm việc.
Bản thân tôi sắp tới tôi phải làm việc với Thuế trong vòng 2 ngày để giải trình thuế về những năm 2005, 2006, 2007, cách đây ba bốn năm rồi mà bỗng dưng họ yêu cầu tôi đến để giải trình.
Các vị cũng biết là máy móc của tôi đã bị thi hành án tịch thu hết rồi, bây giờ không biết cái số liệu nào để tôi giải trình với họ nữa
Hiền Vy: Thưa ông có muốn nhắn gửi gì không?
LS Lê Trần Luật: Chúng ta đang sống trong một chế độ mà quyền con người đã bị chà đạp một cách thô bạo. Ngay cả bản thân tôi là một luật sư, cũng trở thành nạn nhân của vấn nạn cường hào thì thử hỏi những người dân oan, những người thấp cổ bé họng khác thì họ chịu biết bao nhiêu sự đau khổ.
Tôi mong truyền thông và các đồng bào trong nước cũng như nước ngoài hãy tiếp tục hỗ trợ cho chúng tôi trên bước đường đi tìm công lý.
Hiền Vy: Cám ơn LS Lê Trần Luật!