Translate

Tuesday, November 6, 2012

Một mảnh đời tội nghiệp.


Tôi làm việc ca ba. Thông thường, vào ban đêm, sau khi cắt đặt công việc cho công nhân làm xong, tôi thường hay đi rảo quanh để xem xét họ làm việc như thế nào. Khoảng hai tuần nay, có một phụ nữ người Mễ cũng còn trẻ xin vào làm việc.  Nhìn cô ta thường hay có vẻ mệt mỏi, nhưng cô ta vẫn cố gắng làm việc để theo kịp mọi người. Hôm nay, tôi đến gần nơi cô ta làm việc và hỏi:
- Này Amy, tôi nhìn cô có vẻ mệt mỏi.
Cô ta trả lời:
- Mỗi ngày tôi chỉ ngủ được khoảng hai tiếng.
Tôi ngạc nhiên:
- Tại sao?
- Tôi phải giữ ba đứa con còn nhỏ.
- Ủa, sao chồng cô không giúp đỡ cô chăm sóc con cái ?
- Anh ấy đang ở trong tù !
Nhìn cô ta, tôi thấy ái ngại và thương xót. Sống trên đất Mỹ vẫn có những mảnh đời thật là tội nghiệp, đáng thương.

Phi Vũ
11/06/12

Tôi đợi Em về

Theo Dân Làm Báo


Lĩnh Nguyên (Danlambao) - Sáng nay nghe giọng nói xướng ngôn viên Thanh Quang của đài RFA (Á Châu Tự Do) giới thiệu bài hát Mỗi ngày tôi chọn một niềm vui của Trịnh Công Sơn qua giọng hát Khánh Ly, Tôi thích nhất là đoạn Tôi đợi Em Về…

Vâng Tôi đợi Em về! để cùng nhau xây lại những gì đã bị csvn tàn phá sau nhiều thập niên trên quê hương mình, bàn chân quen quá thảm lá ve vàng lại bước qua! đó là bàn chân chai đá và dạn dày của em từng bước trên những con đường Việt Nam để đem đến những tiếng nói tự do, dân chủ và nhân quyền cho mọi thành phần dân tộc. Bàn chân quen quá của Em đã đến cùng bạn bè đến cùng anh em để nói lên tâm trạng của một trí thức trẻ đang âm thầm nhẹ bước qua!