Trước năm 1975,
đường lối giáo dục của chính thể Việt Nam Cộng Hòa là đường lối
giáo dục nhân bản tức là lấy con người làm gốc để giáo dục học
sinh. Do đó, ta cũng không lấy làm lạ khi từ lớp nhỏ, học sinh hàng
ngày được thầy cô dạy về đạo đức làm người cũng như những bổn phận
của học sinh đối với quốc gia và xã hội. Học sinh lúc bấy giờ không
bị nhồi nhét bất cứ một tư tưởng chính trị nào vào đầu, không bị
buộc phải suy tôn một người nào cả bởi vì đường lối giáo dục của
chính thể Việt Nam Cộng Hòa là giáo dục nhân bản. Một kết quả là
sau khi người học sinh rời khỏi ghế nhà trường, trong đầu óc chỉ có
được sự rèn luyện về đạo đức làm người, được rèn luyện những kỹ
năng, được học về văn hóa và khi ra trường là những người hữu dụng
cho đất nước.