Translate

Wednesday, November 4, 2009

Không Phải Chánh Quyền

Trích Vietbao Online

Vi Anh
Từ lâu nhiều nhà báo và truyền thông có lý do để không dùng chữ "chánh quyền" (government), mà dùng chữ nhà "cầm quyền" (authorithy) để chỉ chế độ CS Hà nội đang cai trị VN. Lý do là vì nhà cầm quyền Hà nội không phải của dân, do làm ra bởi bầu cử của CS Hà nội là Đảng cử dân muốn hay không muốn cũng phải bầu. Cũng không phảøi vì dân vì không phục vụ quyền lợi nhân dân, mà phục vụ cho quyền lợi của Đảng CS. Đảng CS giành cho Đảng độc quyền và độc tôn trên xã hội VN. Đảng tự phong cho đảng viên những chức trọng quyền cao trong Đảng và Nhà nước. Đảng viên tuyên thệ gia nhập đảng ở đâu, lúc nào không người dân nào biết cả.
Cuộc bầu cử Quốc Hội, Uûy Ban Nhân nhân Phường, Xã, Tỉnh, Thị chỉ là đánh lận con đen. Đảng cử dân bầu. Đảng cử một số đảng viên sát nút các chức vụ, người dân buộc phải đi bầu, mà bầu là phải bầu đảng viên. Đảng cơ cấu Quốc Hội đảng có đa số tuyệt tuyệt đối, lu6n trên 95%. Bàn tay lông là của Đảng là Mạt Trận Tổ Quốc gạn lọc, "hiệp thương" chỉ còn ứng cử viên do đảng cứ ra làm ứng cử viên thôi. Dân muốân hay không muốn cũng phải bầu đảng viên do Đảng cử. Đó là cuộc bầu cử lấy lệ, hợp thức hoá quyết nghị tiền chế của Đảng CS. Nhà cầm quyền CS Hà nội vì thế là nhà cầm quyền Đảng CSVN đã sang đoạt, soán đoạt quyền làm chủ của người dân; nên đó là nhà cầm quyền do Đảng, vì Đảng, của Đảng- hoàn toàn không có tính nhân dân nên không thể gọi là chánh quyền được.
Nhà cầm quyền CS Hà nội đã mất thế chính thống công quyền, chiến đấu cho độc lập, tự do, dân chủ. Độc lập cái gì mà hết lệ thuộc CS Nga đến CS Tàu và sắp lệ thuộc Mỹ. Tự do cái gì mà mọi dân quyền của cá nhân và pháp nhân đều không có . Dân chủ cái gì mà thực ra là "Đảng lãnh đạo Nhà Nước, quản lý Nhân dân, làm chủ Đất Nước" khác một trời một vực với khẩâu hiệu tuyên truyền của CS, "Đảng lãnh đạo, Nhà Nước quản lý, Nhân dân làm chủ Đất Nước". Thế chánh thống công quyền của Đảng Nhà Nước CS về học lý đã đổ vở rồi. Chủ nghĩa CS đã là một chủ nghĩa thất bại chánh trị đứt đuôi rồi. Kể cả đảng viên cũng hết tin, không tin, không buồn nhắc đến. Thế chánh thống kinh tế cũng đổ vỡ. Tăng gia kinh tế mà không có phát triển vì đổi mới kinh tế tạo hố sâu ngăn cách nghèo giàu quá sâu rộng. CS chỉ có 0,4% dân số nhưng chiếm 70% tài sản quốc gia và 99,6% dân số VN còn lại chỉ chiếm được 30% tài sản còn lại, như phân tích của Gs Ngô vĩnh Long thuộïc ĐH Mason Mỹ. Tham nhũng trầm trọng hết thuốc chữa do quyền độc tài và độc tôn của Đảng CS. Dân nghèo phải đi làm lao nô, nô lệ tình dục cho ngoại bang. Đảng Nhà Nước cúi đầu trước Tàu Cộng để Tàu Cộng xâm lấn bờ cõi, bắn giết ngư dân. Bao điếm nhục đâu tiên và lớn nhứt do CS gây ra trong 4000 năm lịch sử VN.
Một chánh quyền đáng gọi là chánh quyền, có chánh nghĩa, có tính nhân dân không bao giờ có hành động ruồi bu như cầm quyền CS Hà nội đã làm đối với nhân dân. Dùng phương tiện và nhân sự của công quyền để khủng bố nhân dân mà những nhà chánh trị học gọi là khủng bố nhà nước (state terrorism). CS Hà nội đã liên tục dùng cán bộ, đảng viên, công an, cảnh sát, bộ đội, dân quân giả dạng thường dân, du đảng, và thậm chí trực tiếp dùng du côn, du đãng cầm gậy gộc, roi điện đánh dập dân, dùng phân liệng vào nhà, dùng xe chèn ép những người dân khiếu kiện, đòi hỏi hay bất đồng chính kiến với nhà cầm quyền. Có khi nhà cầm quyền còn đứng thị thiềng cho du đãng hành hung người dân nữa. Trong nước gọi những du đãng ác ôn côn đồ đó là "xã hội đen", nhưng từ hình thức đến nội dung, danh từ chính trị học thích hợp nhứt là chữ "khủng bố nhà nước".
Nhưng hai hành động ruồi bu gần đây nhứt mà CS đã làm khiến chữ nhà cầm quyền CS Hà nội không còn thích hợp nữa. CS Hà nội đã quá cạn tào ráo máng, "mắt đổi măùt răng đổi răng" với Dân Oan Phật Giáo ở Bảo Lộc và Dân Oan Công Giáo ở Đà nẵng. Họ hành động thù dai, thù vặt, nhỏ mọn, hạ tiện như những cường hào ác bá ở Miền Bắc trong lũy tre xanh. Họ hành động đối với ngườii tu hành như đối với kẻ thù bất cộng đái thiên có nợ máu, "máu kêu trả máu, đầu kêu lấy đầu" như Đài Quân Đội CS Bắc Việt hàng đêm ra rả khẩu hiệu này khi họ chưa thôn tính được Miền Nam.
Trươc những hành động quá dã man của nhà cầm quyền CS Hội ở đầu thiên kỷ thứ 3, thế kỷ thứ 21 này, từ người Esquimaux ăn thịt hải cẩu, ở nhà tuyết ở Băùc Cực, người Yanomamo không mặc quần áo, dùng cung tên ở rừng già Venezuela dĩ chí những người văn minh ở cao ốc, đi xe hơi, dùng computers tại các thành phố quốc tế, đều phải trố mắt kinh hoàng, tưởng đâu đang ở thới ăn lông ở lổ.
Công an CS phối hợp với du dãng đánh đuổi 400 tu sĩ Phật Giáo, rượt nữ tu chạy không kịp thở ra khỏi Chùa Bát Nhã. Những người tu hành chạy qua chùa Phước Huệ tạm nương. CS bao vây Chùa Phước Huệ. Nội bất xuất ngoại bất nhập. CS còn làm một việc đại gian ác nữa, theo tin mới đây của Đài truyền hình SET, CS lợi dụng chiến dịch phòng chống cúm heo xông vào chùa xịt thuốc tứ tung, lên cả đồ ăn, nước uống và quần áo còn sót của tăng ni .
Thừa cơ bão, dân đi lánh nạn, công an CS cho xe ủi sập trường giáo xứ.Theo tin của Việt Báo thứ bảy 3 tháng 10 năm 2009, CS làm chuyện đại gian ác ấy đối với một Giáo Phận Đà Nẵng khi cơn bão số 9 (Ketsana) đang thổi vào Đà nẳng. Chiều ngày 28/09/09, vào lúc gần 05 giờ UBND Quận Sơn Trà, huy động hàng trăm công an chận tất cả con đường Nguyễn công Trứ dẩn vào nhà thờ Gíáo xứ toạ lạc tại An Hải tây, Sơn Trà, Đànẳng, và dùng hai xe ủi vào tận nơi khuôn viên Giáo Xứ ủi sập trường học mà sau năm 1975 Giáo xứ đã cho muợn tạm làm cơ sở Giáo Dục.
Trên đây chỉ là hai trường hợp điển hình mới nhứt mà Việt Cộng đã hành động. Suy nghĩ và hành động như một dân ngu cu đen, răng đen mã tấu, bản chất hẹp hòi, thù dai, thù vặt, thù cá nhân, ác độc. Chớ chánh quyền, nhà cầm quyền cũng không ai hành động ruồi bu với người dân đồng bào mình như vậy.
Hai trường hợp này không phải là hai trường hợp duy nhứt, riêng lẻ. Việt Cộng đã làm biết bao nhiêu chuyện ruồi bu kiến đâïu với dân VN như vậy rồi. Chuyệân công an CS Hà nội giả dạng hay dùng du đảng trấn áp dân là chuyện cơm bữa của CS. Chuyện CS Hà nội vu oan, giáù hoạ cho những nhà bất đồng chánh kiến là "chuyện thường ngày ở huyện" như người dân trong nước nói. CS Hà nội đã làm, đang làm, sẽ làm. Làm tư bắc chí nam - "không ngừng nghỉ, không mệt mỏi" như CS nói.
Những người cai trị như vậy không thể gọi là chánh quyền, không đáng gọi là nhà cầm quyền vì họ vi phạm " khế ước xã hội" giữa nhân dân và chánh quyền, vì họ cướp đoạt quyền làm chủ của nhân dân. Đó là hành động của bọn giặc cỏ, thảo khấu, cướp ngày nói theo Đông Phương. Đó là bọn tội phạm có tổ chức, băng đảng, mafia nói theo Tây Phương. Nếu tin có Oâng Trời thì bọn Gian Aùc đó sớm muộn gì cũng sẽ " Thiên Aùc đáo đầu chung hữu báo. Cao phi viễn tẩu giả nan tàng."Nếu tin cùng tắc biến, biến tắc thông, thì thời điểm "biến" đã chín mùi. Nếu tin cách mạnh là phế củ thay mới tốt đẹp hơn, thì không có lý do gì ở VN không xảy ra cuộc cách mạng để giành lại tự do, dân chủ, nhân quyền.

VI ANH