Translate

Wednesday, January 6, 2010

Vành khăn tang Đồng Chiêm – chứng kiến và ngẫm suy

Hãy đọc bài này và nhìn thấy sự đốn mạt của Cộng Sản Việt Nam

VietCatholic News (06 Jan 2010 15:03)
Cái lạnh đang dần rút lui, nhường bước cho Chúa Xuân viếng thăm trần thế. Đây đó đã thoang thoảng mùi hương trầm...tất cả dường như đang rất bình yên. Nhưng, phải chăng đó là cái bình yên giả tạo để che dấu trong nó là những cõi lòng đang trăn trở, hoang mang... Bởi vì, một vùng trời quê đang nhuốm màu tang thương, Đồng Chiêm!

Hai giờ sáng, ngày 06 tháng 1 năm 2010., hàng trăm cảnh sát ồ ạt kéo lên núi.

Canh cho dân ngủ ư? Hay bắt trộm?

Không, cảnh sát đi phá Thánh Giá!

Có mỗi việc phá Thánh Giá bằng xi măng mà cũng cần huy động lực lượng đông đến thế ư?

Phải đông chứ! Cảnh sát luôn biết Thánh Giá là biểu tượng thánh thiêng của người Công giáo. Xúc phạm Thánh Giá là xúc phạm đến hàng triệu con người mang trong mình niềm tin vào Chúa. Thì đó, hay tin Thánh Giá bị triệt hạ, hàng nghìn giáo dân Đồng Chiêm đứng lên bảo vệ. Nhưng, những người dân tay không làm sao có thể giữ được thứ mà họ cho là quý báu, họ tôn thờ khi mà người giành giật Thập Giá Chúa với họ là những police, CSCD(cảnh sát cơ động) có trang bị cả dùi cui, chó săn, súng, lựu đạn... Thế mới có cảnh những cụ già, những người phụ nữ bê bết máu, nằm còng queo trên đất, những gương mặt mếu máo của trẻ thơ, những ánh mắt thất thần, hoảng loạn...Bình yên ư?

Trước súng đạn của cảnh sát, những người dân hiền hành chỉ biết cầu nguyện, tín thác. Chúa có đang nghe họ khẩn xin? Người có đang đứng cạnh họ, nhìn họ? Đau thương thay khi nhìn cả một không gian rợp màu khăn tang. Họ để tang ai? Để tang Thánh Giá vừa bị đốn ngã? Hay một lần nữa, họ để tang Chúa Giê-su của họ? Thánh Giá xi măng vừa sụp đổ, Thánh Giá bằng tre được dưng lên. Thánh Giá trong lòng mỗi người có đang nghiêng ngã?

Cảnh sát làm gì cũng nhanh, gọn. Họ thi hành mệnh lệnh như người máy, như công cụ vô tri. Có chút xót thương nào không khi họ đang tay đánh đập người dân, những đồng loại của họ? Thánh Giá bị đốn ngã rồi, rút lui hết, không còn bóng dáng một ai. Chỉ còn đó những người dân ngơ ngác, tội nghiệp, có người còn chưa hiểu chuyện gì, chạy qua chạy lại hỏi “tại sao?”. Ừ, tại sao nhỉ? Có ai nói cho đâu mà biết.

Tất cả đều rất bất ngờ, chóng vánh. Mới đó thôi, chủ tịch nước Nguyễn Minh Triết đích thân sang Vatican thăm Đức Thánh Cha. Niềm hi vọng, trông đợi lớn lao nơi triệu triệu con tim đặt vào cuộc gặp gỡ này. Bên cạnh đó là những lời giáo huấn của Đức Thánh Cha gởi Giáo hội Việt Nam. Rồi cả sự kiện khai mạc Năm thánh – năm hòa bình, hòa giải. Những sự kiện dường như hứa hẹn rất nhiều. Thế rồi, lúc bà con Đồng Chiêm dựng Thánh Giá, chính quyền chỉ đến xem. Tò mò chăng, hay đang suy tính điều gì? Bất thình lình đến phá, quả là trở tay không kịp.

Chứng kiến hành vi ấy, mấy ai không khỏi chua xót, thất vọng? Mỗi người dân có lương tri trước cảnh đau thương đều muốn sẻ chia, đồng cảm. Chia sẻ với bà con Đồng Chiêm sao đây? Phận nhỏ chỉ biết nguyện cầu, phó thác. Tin tưởng Chúa luôn nhìn xem chúng con, tin tưởng Chúa luôn bênh vực, nâng đỡ chúng con trong mọi cảnh huống. Xin Chúa cho đoàn con luôn khôn ngoan, mạnh sức để giữ vững đức tin của mình.
Têrêxa Hồng Xoan