Từ cuối năm
ngoái, Cộng Sản Việt Nam được chính thức ngồi vào ghế uỷ viên Hội
Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc mà trụ sở ở tại thành phố tuyệt đẹp
Geneve của Thụy Sĩ, nơi thường được dùng để ký kết những hiệp ước
quốc tế quan trọng như là hiệp định Geneve ngày 20 tháng 7 năm 1954
chia đôi đất nước Việt Nam: miền Bắc theo chủ nghĩa Cộng Sản và miền
Nam là một vùng đất theo thể chế dân chủ tự do của Tây Phương. Từ khi
Cộng Sản Việt Nam được “chễm chệ” ngồi vào chiếc ghế uỷ viên Hội
Đồng Nhân Quyền Liên Hiệp Quốc, những tưởng rằng khi ở cương vị mới,
để gìn giữ một chút nào đó sĩ diện với cộng đồng thế giới cũng
như là tôn trọng chiếc ghế vừa được ngồi thì Cộng Sản Việt Nam sẽ
có những việc làm tôn trọng nhân quyền đối với người dân Việt Nam ở
trong nước, thế nhưng chúng đã hoàn toàn quay đi 180 độ mà lại còn
đàn áp người dân Việt ở trong nước mrột cách tàn tệ hơn. Vậy thì
liệu có một tiêu chuẩn nhân quyền ngoại lệ?