Translate

Sunday, October 10, 2010

Đêm hội ngộ Quảng Đà - 2010 Las Vegas

Nguyễn Linh Giang: Lũ lụt ở Miền Trung và Những Lãnh Đạo Vô Cảm

Theo NguoiViet Boston

VIETNAM- FLOODS/Trong thời gian qua nếu thường xuyên theo dõi trên các kênh truyền hình thời sự thì ta đều thấy rằng đồng bào miền Trung đang hằng ngày vật lộn với lũ, phải chịu cảnh màn trời chiếu đất, ăn mỳ tôm sống để cầm hơi qua ngày với con lũ tồi tệ. Thông tin mới nhất cho biết có hơn 100 ngàn đồng bào đang lâm cảnh thiếu ăn vì lũ lụt, hơn 62 người bị chết và hơn 20 người hiện đang bị mất tích. Thiệt hại vật chất lên đến hàng trăm ngàn mỹ kim vì đường phố, cầu cống đã bị bão lụt tàn phá và mùa màng bị thất thu. Trong khi đó tại Hà Nội có một việc mà hẳn ai cũng biết đó là sự kiện 1000 năm Thăng Long. Tất nhiên đó là một sự kiện mà con dân nước Việt cần phải tổ chức một cách long trọng vì 1000 năm mới có một lần, nhưng có cần đến mức phải dùng đến “hàng tỷ đô la” hay không? Trong khi đồng bào miền Trung đang chịu cảnh đói rét diễn ra hàng ngày, hàng giờ? Số tiền chi ra để tổ chức cho một chuyện như vậy là quá tốn kém đối với một nước nghèo, phải liên tục vay nợ nước ngoài như Việt Nam.

Nếu như nói vì lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc, mọi người trên thế giới sẽ biết đến Việt Nam nhiều hơn, vì thế này vì thế nọ để biện minh cho việc dùng tiền hoang phí của mình thì các lãnh đạo Đảng CSVN đã lầm. Hãy nhìn sang bên kia bán cầu, tại đất nước Mê Xi Cô, để tổ chức ngày mừng độc lập 200 năm của họ, họ chỉ tốn có 40 triệu đô la mà thôi. Không lẽ như thế là họ có lòng yêu nước, lòng tự hào dân tộc kém hơn Việt Nam hay sao?

Người ta thường nói gieo nhân nào thì gặt quả nấy, ở trường hợp này thì câu này có vẻ chính xác.Vụ nổ ở sân Mỹ Đình chính là một sự minh chứng cho điều đó. Vụ nổ đó là một sự cảnh tỉnh cho các lãnh đạo đảng CSVN đấy. Các ông ủng hộ mỗi người một tháng lương cho đồng bào miền Trung ư? Số tiền các ông quyên góp nếu chia ra đầu người và để làm các công tác sau cơn lũ như khắc phục thiên tai, ổn định cuộc sống cho người dân, xây dựng lại các công trình thủy lợi, phòng tránh dịch bệnh cho người dân,… thì tôi tin chắc rằng nó sẽ không đủ. Đồng bào miền Trung cần nhiều hơn thế. Tới giờ, tôi vẫn ngờ vực chuyện chánh quyền nói rằng hủy bỏ việc bắn pháo hoa tại 29 điểm tại Hà Nội để lấy số tiền đó dùng để cứu trợ miền Trung. Có thật là tốt đẹp vậy không? Hay chỉ đơn thuần là ngưng bắn pháo tại 29 điểm để bù vào số pháo bị nổ tại sân Mỹ Đình rồi lại rêu rao là vì miền Trung ruột thịt.

Để thực hiện chương trình bắn pháo bông hoành tráng thì chuẩn bị nhiều pháo là điều tất yếu, vì nhá nước đã không thể kịp thời mua bù lại số pháo để mất trong vài ngày ngắn ngủi nên mới làm như thế mà thôi. Đừng có mà lòe thiên hạ. Lãnh đạo một nhà nước mà nói như thế mà không thấy ngượng miệng, nhục nhã hay sao?

Nếu lãnh đạo Đảng CSVN biết thương dân, thương nước thì ngay từ đầu đã giảm bớt chi phí tổ chức và các hoang phí không cần thiết, và dùng nó để đầu tư vào nhưng thứ khác tốt đẹp, cần thiết hơn như trường học, bệnh viện, đường xá, cầu cống, giao thông chẳng hạn. Các ông đã bao giờ nhìn thấy cảnh tượng 4 người nằm trên một chiếc giường bệnh bởi vì bệnh viện không còn chỗ hay chưa? Tôi nghĩ chắc là chưa. Nếu giảm bớt tiền tổ chức đại lễ để đầu tư thêm vào những việc như vậy thì đất nước Việt Nam sẽ hữu ích và tốt đẹp biết bao nhiêu. Tới lúc đó dù đại lễ không linh đình, không long trọng thì người dân Việt Nam sẽ không oán trách, khinh bỉ các ông như bây giờ.

Bây giờ việc cứu trợ đồng bào miền Trung là trên hết, tôi hy vọng sau buổi lễ hoang phí ngày 10-10 hôm nay, các lãnh đạo Đảng CSVN biết mình sẽ phải làm gì trước khi quá trễ.

Nguyễn Linh Giang–ĐDCND
Việt Nam – Ngày 10 tháng 10 năm 2010
www.ddcnd.org