Em đứng đó một
mình trên biển vắng
Biển xôn xao từng
đợt sóng vỗ bờ
Nhớ thương người
tri kỷ năm xưa
Bao mộng đẹp dệt
nên trang tình sử
Biển hôm ấy sao
mà im ắng quá
Bầy hải âu cũng
đã ngủ đâu rồi
Nơi lưng trời
bóng nắng cũng lặng tăm
Để em mãi âu sầu
trong hờn tủi
Hãy lau đi giọt
lệ nhé em
Để buồn đau chôn
vùi trong ký ức
Ngày mai đây chân
trời lại sáng
Những thương đau
tan biến hết sầu thương
Phi Vũ
No comments:
Post a Comment