Bao năm rồi quê hương
xa biền biệt
Thương nhớ làm sao mảnh đất hiền hòa
Từng con đường, từng góc phố, hàng cây
In sâu đậm không bao giờ phai nhạt
Từng kỷ niệm tuổi thơ ngày bé dại
Cho đến khi khôn lớn trưởng thành
Dẫu xa rồi vẫn chẳng thể nào quên
Quay quắt nhớ dẫu không gian cách trở
Thương nhớ làm sao mảnh đất hiền hòa
Từng con đường, từng góc phố, hàng cây
In sâu đậm không bao giờ phai nhạt
Từng kỷ niệm tuổi thơ ngày bé dại
Cho đến khi khôn lớn trưởng thành
Dẫu xa rồi vẫn chẳng thể nào quên
Quay quắt nhớ dẫu không gian cách trở
Nhưng đất nước vẫn còn đang tao loạn
Giặc thù còn reo rắc những đau thương
Bao dân lành chịu khổ nhục đắng cay
Mất cửa, mất nhà, ruộng vườn xơ xác
Bao nhiêu dân oan rên siết kêu gào
Giặc bạo tàn luôn thẳng tay đàn áp
Con xa cha, vợ phải chịu lìa chồng
Cướp của, giết người, ngục tù tăm tối
Rồi có ngày người dân phải đứng lên
Lật đổ bạo tàn, xua tan đêm tối
Mọi người chung tay dựng xây đất nước
Quê hương yên lành, hát khúc đoàn viên ...
Phi Vũ
09/18/12
No comments:
Post a Comment