Trước năm 1975,
gia đình tôi có một tủ sách gia đình rất là nhiều sách đủ các thể
loại. Sách truyện của ba mạ tôi là những sách mà con cái không được
đụng đến vì đó là tiểu thuyết. Nhưng bên cạnh đó thì anh em chúng tôi
cũng có những sách riêng về tuổi thơ cũng như một số sách truyện
của nhóm Tự Lực Văn Đoàn tôi cũng được quyền xem mà không bị sự ngăn
cản của ba mạ tôi.
Hẳn mọi người ai
cũng biết sách báo thời Việt Nam Cộng Hòa in ấn rất là cẩn thận. Tại nhà in, sau
khi sắp chữ chuẩn bị in thì phải có một người rất giỏi về ngữ
vựng, về chính tả kiểm soát xem thử bản in có sai lầm gì về chính
tả hay là không. Cho nên chúng ta có thể tự hào rằng sách báo thời
Việt Nam Cộng Hòa của chúng ta rất là đúng về mặt chính tả, rất
hiếm khi bị sai lầm.
Cũng vì tôi hồi
nhỏ được đọc nhiều sách thời Việt Nam Cộng Hòa đã được kiểm soát
kỹ lưỡng về mặt ngữ vựng cũng như văn phạm mà tôi viết chính tả
tại trường rất ít khi bị lỗi. Và cũng bởi đọc quá nhiều sách báo
cho nên tất cả chữ nghĩa đã in sâu vào tim óc của tôi. Hồi ấy có
nhiều quy tắc về chính tả. Ví dụ có những chữ kép chữ đầu dấu
này thì chữ kia phải dấu kia, tôi hoàn toàn mù tịt và tôi không biết
về những quy tắc này. Nhưng vì tôi đọc sách quá nhiều nên tôi biết
chữ này viết thế này thì chữ kia dấu phải thế kia, rất là chính
xác chứ không theo quy tắc ngữ vựng. Nó đã in sâu vào tâm khảm của
tôi không bao giờ sai lầm cả.
Cho đến ngày súc
vật đứng thẳng lên làm người và người thì bị súc vật vùi sâu xuống
dưới đáy bùn để đày đọa. Suốt một thời gian dài chìm đắm trong tăm
tối lầm than, những gì đã hằn sâu trong ký ức, những chữ nghĩa đúng
sai cũng dần dần mai một đi. Một thời gian dài sau, tôi như bị cuốn
vào những ngữ vựng mới của lũ Việt cộng. Ví dụ như thời Việt Nam
Cộng Hòa của chúng ta nói bảo đảm thì lũ Việt cộng nói ngược lại
là đảm bảo. Ví dụ như thời Việt Nam Cộng Hòa của chúng ta nói bồi
dưỡng là chỉ những người bị bệnh vừa mới khỏi ăn uống tẩm bổ cho
lại sức như xưa, thế nhưng tụi Việt
cộng lại dùng bồi dưỡng vào việc khác. Những giáo viên đi dạy cần
phải nâng cao kiến thức cũng như những chuyên môn về dạy dỗ, Việt
cộng gọi là bồi dưỡng giáo dục. Ví dụ như thời Việt Nam Cộng Hòa
chúng ta gọi ngữ vựng thì Việt cộng gọi từ ngữ. Thời Việt Nam Cộng
Hòa chúng ta gọi văn phạm thì tụi Việt cộng gọi là ngữ pháp. Tất cả
đã bị lũ Việt cộng khỉ rừng Pắc Bó, mọi rừng Trường Sơn thay đổi
hết.
45 năm ngày thành
phố Đà Nẵng thân yêu của tôi bị lũ giặc thù Việt cộng ăn cướp rồi. Viết
lại những điều này như một cảm xúc rất là buồn đau. Cám ơn những
nhà giáo thời Việt Nam Cộng Hòa, những sách báo thời Việt Nam Cộng
Hòa đã cho tôi một căn bản vững chắc về ngữ vựng, về văn phạm để có
thể viết lại cảm xúc sau 45 năm bị cướp nước bởi lũ mọi rừng.
Phi Vũ
No comments:
Post a Comment