Theo tin từ RFA, ngày 8/10 năm nhân viên công lực tại tỉnh Hòa Bình bị người
dân bắt trói. Việc người dân dùng bạo lực đối đầu với nhà cầm quyền và với nhau đã trở nên phổ biến tại Việt
Nam. Hết trích từ RFA.
Chúng ta có thể xem đây như là việc làm của người
dân Việt Nam khi bị đẩy đến “bước đường cùng”. Ngày còn ngồi trên
ghế nhà trường, hẳn mọi người đều có xem những tác phẩm “tả chân”
của các nhà văn tả chân nổi tiếng thời tiền chiến như Vũ Trọng
Phụng, Nguyễn Công Hoan...Tôi dùng từ “tác phẩm tả chân” là từ mà
những cuốn sách giáo khoa ở miền Nam trước năm 1975 khi đề cập đến
các tác phẩm như Tắt đèn hoặc Bước đường cùng..khi những tác phẩm
này đầ cập đến những vấn đề thực tế đang xảy ra tại nông thôn hay
tại thành thị Việt Nam dưới thời thực dân Pháp..Tôi không muốn sử
dụng chữ “tác phẩm hiện thực phê phán” là một từ như là một “sáo
ngữ” sặc mùi Cộng Sản khi đề cập đến những tác phẩm này. Vậy thì
xã hội Việt Nam dưới thời thực dân Pháp và xã hội Việt Nam dưới
thời Cộng Sản Việt Nam có khác biệt nhau nhiều lắm không?
Nếu những tác phẩm như Tắt đèn hoặc Bước đường
cùng...được thay từ thời điểm thực dân Pháp bằng thời điểm Cộng Sản
hiện tại, chúng ta dễ dàng nhận thấy một điều là cả hai xã hội tuy
dưới hai thời điểm cách xa nhau cả trăm năm, thế nhưng không có sự
khác biệt nhau là bao nhiêu. Nếu ngày xưa người nông dân bị bóc lột
một cách thậm tệ bởi bàn tay của thực dân phong kiến thì ngày nay,
người nông dân còn bị bóc lột một cách mạnh tay hơn, khủng khiếp hơn
và tàn bạo hơn bởi những tên “cường hào địa chủ” mới. Chúng đã nhân
danh “đất đai thuộc quyền sở hữu
của toàn dân” để mà mặc nhiên ăn cướp, đánh giựt, nhũng nhiễu người
nông dân. Thời thực dân Pháp cũng chưa có tinh trạng người nông dân
phải bị ăn cướp đất đai một cách công khai như tại Văn Giang, như tại
Trịnh Nguyễn, như tại Cồn Dầu...và nhiều nhiều nơi khác nữa trên
toàn cõi đất nước Việt Nam. Rõ ràng một điều là người nông dân Việt
Nam sống dưới thời thực dân Pháp vẫn còn ‘dễ thở” hơn là dưới thời
Cộng Sản. Người nông dân dưới thời thực dân phong kiến chỉ bị “bóc
lột” nhưng người nông dân sống dưới thời Cộng Sản không những bị “bóc
lột” mà còn bị “ăn cướp” nữa, ăn cướp một cách trắng trợn và công
khai được hỗ trợ bởi một lũ công an côn đồ tàn ác bất nhân. Đây là
điểm khác biệt giữa thời thực dân Pháp và thời Cộng Sản.
Con giun xéo lắm cũng phải oằn, lời của cha ông ta
từ xưa vẫn muôn đời đúng và chính xác. Nếu tiếng súng của Đặng Văn
Viết bắn vào đầu của 5 tên cán bộ đất đai của tỉnh Thái Bình và
người dân tỉnh Hoà Bình trói trong mấy giờ liền 5 tên công an chỉ là
những cái “quẫy đuôi” bước đầu của người dân Việt trước sự ăn cướp,
khủng bố và đàn áp thì trong tương lai sẽ là những cái “quẫy đuôi”
mạnh hơn và số lượng người cùng tham gia sẽ nhiều hơn nữa. Đây sẽ là
những cái “quẫy đuôi” đập tan một bè lũ tham tàn, thối nát, ăn cướp
và không còn tính người.
Phi Vũ
Ngày 14 tháng 10 năm 2013.
No comments:
Post a Comment