Trong các quốc
gia phương Tây, với hệ thống chính trị đa nguyên đa đảng, người ta chấp
nhận sự bất đồng chính kiến và tất cả đều sống hòa hợp với nhau
trên một sân chơi chính trị bình đẳng, cho nên các đảng phái chính
trị đều có quyền tham gia ứng cử
ngang hàng với nhau.
Ngay tại Hoa Kỳ,
ngoài hai đảng lớn là Cộng Hòa và Dân Chủ, người ta còn thấy có
đảng Xanh, đảng Xã Hội cùng nhiều
đảng phái khác thậm chí có cả đảng Cộng Sản Hoa Kỳ cùng ra tranh cử trong mùa bầu cử. Đảng
Cộng Sản Hoa Kỳ tồn tại trên sân khấu chính trị Mỹ cũng đã ngót
nghét trên một trăm rưỡi năm, vẫn thường xuyên ra tranh cử thế nhưng đảng
Cộng Sản Hoa Kỳ ít khi có người đắc cử vào những chức vụ quan trọng
trong chính trường Hoa Kỳ, thỉnh thoảng lắm mới có người đắc cử vào
chức vụ nghị viên thành phố hoặc dân biểu tiểu bang, nhưng nếu ứng
cử vào những chức vụ cao hơn thì đảng Cộng Sản Hoa Kỳ thất bại. Có
nhiều lý do để lý giải vấn đề nhưng lý do chính là do cử tri Hoa Kỳ
nhìn vào những nước Cộng Sản như Liên Xô, các nước Đông Âu, Trung
Cộng, Việt Nam, Cuba..., nhìn thấy cuộc sống tối tăm của người dân
những nước Cộng Sản này thì đảng Cộng Sản Hoa Kỳ khó lòng chiếm được
phiếu bầu của cử tri Mỹ. Hoặc ở Pháp, đảng Cộng Sản Pháp tương đối
mạnh hơn đảng Cộng Sản Hoa Kỳ, có những đảng viên Cộng Sản Pháp đắc
cử vào chức vụ nghị sĩ hay dân biểu, thế nhưng với những chức vụ
cao hơn thì khó có người vào được. Chỉ bao giờ những đảng Cộng Sản
Hoa Kỳ và đảng Cộng Sản Pháp thay đổi lập trường chính trị họa may
mới có thể chen chân vào những chức vụ cao hơn.
Quay trở lại hệ
thống độc đảng của Cộng Sản Việt Nam và Trung Cộng, ta thấy tại
những nước này đảng Cộng Sản độc quyền trên sân chơi mà không có bất
cứ một đảng phái nào có thể chen chân vào được. Cộng Sản Việt Nam
cũng như Trung Cộng không chấp nhận những người bất đồng chính kiến
và nếu có sự manh nha thì chúng sẽ dập tắt ngay từ trong trứng
nước. Do đó, tại những nước này, đảng Cộng Sản một mình một ngựa
tung hoành ngang dọc và dĩ nhiên là các đảng Cộng Sản này chẳng cần
cải thiện chính mình để trở thành tốt đẹp hơn. Vẫn lý thuyết Cộng
Sản cũ mèm của thời Các Mác và Lê Nin, mặc dầu nơi quê hương của
Các Mác và Lê Nin thì chủ thuyết Cộng Sản đã bị vất vào sọt rác
của lịch sử.
Hệ thống chính
trị của đất nước Việt Nam khó có thể thay đổi nếu không có sự đồng
tâm hiệp nhất và nỗ lực của toàn dân Việt Nam và nếu mọi người vẫn
cứ thờ ơ thì Cộng Sản Việt Nam vẫn cứ mãi mãi như một loài ký sinh
trùng sống bám dai dẳng chẳng bao giờ trục xuất ra được.
Phi Vũ
Ngày 28 tháng 4
năm 2013
No comments:
Post a Comment