Translate

Wednesday, September 5, 2012

Anh chiến thắng


Anh chiến thắng trên thân xác đồng bào
Anh chiến thắng để xô đời nghiệt ngã
Anh chiến thắng để máu lệ tràn trề
Anh chiến thắng để nhà tan cửa nát

Dẫu chiến thắng phỏng ích lợi gì
Khi đất nước tan đàn rẽ nghé
Mẹ Việt Nam ngậm ngùi cay đắng
Khi đàn con phải lìa mẹ ra khơi...

Mỗi ngày qua mỗi một xót xa
Mỗi đắng cay trên thân xác mẹ
Con của mẹ giờ đây tan nát
Là dân oan là cay đắng ngập tràn...

Tiên Lãng, Văn Giang, Cồn Dầu oan nghiệt
Thương Việt Nam luống những ngậm ngùi
Anh chiến thắng để quê hương tan nát
Chiến thắng này chan chứa vạn đau thương...

Phi Vũ
04/30/12

1 comment:

Dân Việt said...

"Năm xưa ta nói rất nhiều “cực kỳ” và “hết sức”
Tội nghiệp nhất là ta nói chân thành rất mực
Chưa biết rằng “trời” còn xanh hơn “trời xanh”
Ta thiếu sự trầm lắng đúc nên bởi nhiệt tình

Ta cứ nghĩ đồng chí rồi thì không ai xấu nữa
Trong hàng ngũ ta chỉ có chỗ của yêu thương
Đã chọn đường đi, chẳng ai dừng ở giữa
Mạc-tư-khoa còn hơn cả thiên đường

Ta nhất quyết đồng hồ Liên-xô tốt hơn đồng hồ Thụy Sĩ
Hình như đấy là niềm tin, ý chí và tự hào
Mường tượng rằng trăng Trung Quốc tròn hơn trăng nước Mỹ
Sự ngây thơ đẹp tuyệt vời và ngờ nghệch làm sao

Một phần tư thế kỷ qua đi và bây giờ ta đã biết
Thế nào là thương yêu thế nào là chém giết
Ta đã thấy những chỗ lõm chỗ lồi trên mặt trăng sao
Những vết bùn trên tận đỉnh chín tầng cao"

(Trích trong bài thơ "Cuộc đời yêu như vợ của ta ơi!" của Việt Phương viết năm 1969)