Translate

Sunday, December 18, 2011

CÁI ĐẦU VÀ LỖ ĐÍT

Theo Blog Phọt Phẹt

Cái Đầu: chào chú Lỗ Đít. Ỉa khỏe chứ?

Lỗ Đít: Ơn giời! Vưỡn bác ạ, tuy thi thoảng có táo bón, té re.

Cái Đầu: Cũng là sự thường. Như  tôi đây lắm lúc cũng đau bỏ mẹ.

Lỗ Đít: Em tưởng bác vưỡn khỏe. Bác mà nhọc chúng em cũng khổ lây.

Cái Đầu: Tại năm nay đói kém, bao thứ phải lo toan. Cứ đà này thì dính K mà chết.

Lỗ Đít: Bác cứ gở mồm. Hay để em nghĩ hộ cho bác?

Cái Đầu: Chú làm công tác xả thải thì biết đếch gì mà nghĩ?

Lỗ Đít: Tại bác không biết chứ em cũng nghĩ ngợi mông lung lắm. Tỷ như xả thế nào cho khoa học, tốt đời đẹp phân và quan trọng là...đúng chỗ.

Cái Đầu: Chú nói nghe hay. Nhưng thật ra không ổn. Ỉa thì nhằm ban sáng, định kì nó mới tốt. Đằng này cứ tắc chú mới thông, bất kể giờ giấc. Sản phẩm thải ra lúc bãi, lúc viên, chả khuôn hình định dạng. Chưa kể còn hay ỉa bậy, toa lét không vào mà lại cứ ra...Bờ Hồ.

Lỗ Đít: Oan cho em. Phân sống, phân chín là do...đầu vào. Ỉa sáng, ỉa trưa do thằng dạ dày nó làm ăn tắc trách. Nhưng việc em ỉa bậy Bờ Hồ thì đúng là có thật. Vừa mát mẻ lại bớt dậy mùi. Mới lại toa lét công cộng An-nam nó thiếu quá. Vác được bác đít đến nơi thì đã ị mất ra quần.

Cái Đầu: Ngụy biện, đổ lỗi. Chú học đâu cái thói đó đấy?

Lỗ Đít: Nào em có học đâu đâu. Tại bác chỉ đạo thế mà?

Cái Đầu: Bố láo thây! Tôi đỉnh cao, thượng tầng, sáng suốt, làm sao có thể chỉ đạo thế được. Chú nói thế khác gì bảo tôi là chú.

Lỗ Đít: Em xin lỗi bác. Nhưng nhẽ có thế thật. Chứ tự dưng em làm sao dám.

Cái Đầu: Thôi được rồi. Để tôi bảo gã bác sĩ quen nó kiểm tra lại. Ai lại làm ăn thế. Chết!

Cái Đầu: Anh xem não bộ tôi có vấn đề gì không mà thằng Lỗ Đít nó bảo tôi chỉ đạo sai lạc.

Bác Sĩ: Anh cần chụp phim hay bổ đôi để xem cho thấu đáo?

Cái Đầu: Bổ thì sao mà chụp thì sao?

Bác Sĩ: À, chụp thì chỉ thấy hiện tượng, còn bổ sẽ thấy bản chất.

Cái Đầu: Hiện tượng thì sao mà bản chất thì sao?

Bác Sĩ: À, hiện tượng là để xét bệnh, còn bản chất thì để chữa bệnh.

Cái Đầu: Liệu tôi có bệnh gì không?

Bác Sĩ: Thì đã chụp hay bổ đâu mà biết.

Cái Đầu: Thế thôi. Đầu tôi chứ có phải lỗ đít đâu mà anh thò panh cắt trĩ. Tôi về. Không khám xét gì sất.

Cái Đầu: Tôi đi khám về rồi. Bác sĩ bảo không sao. Vẫn minh mẫn, thơm tho, sạch sẽ.

Lỗ Đít: Thế hóa ra là tại em ạ.

Cái Đầu: Thì hẳn. Không nhẽ tại tôi.

Lỗ Đít: Nhưng chúng ta là một thực thể thống nhất, từ thượng tầng như bác đến hạ tầng như em. Chả có nhẽ...???

Cái Đầu: Ý chú là chúng ta chả liên quan đếch gì nhau à?

Lỗ Đít: Là bác nói đấy nhá. Có nhẽ em cũng nên đi gặp tay bác sĩ quen.

***

Lỗ Đít: Anh khám cho tôi xem thế nào mà bác Cái Đầu bảo tôi là chả chịu nghe chỉ đạo của bác í. Đại khái như ị vô tội vạ, không đúng nơi đúng lúc lại phân sống – phân chín.

Bác Sĩ: Anh muốn nội soi hay chỉ cảm quan vùng bẹn?

Lỗ Đít: Nội soi thì sao, cảm quan thì sao?

Bác Sĩ: Nội soi mới biết được gốc bệnh, còn cảm quan vùng bẹn chỉ để tìm ra triệu chứng, đại khái như trĩ ngoại hay gium kim.

Lỗ Đít: Tôi không trĩ nội, trĩ ngoại, lại càng chẳng giun kim. Thằng trực tràng em tôi trong kia bảo là vưỡn khỏe. Tôi chả bệnh tình quái gì. Lỗ đít tôi mà anh cứ chọc ngoáy, nhồi nhét, soi rọi như bác Cái Đầu là không được. Nhỡ có sao thì “ đi”...bằng nách à. Tôi về.

***

Lỗ Đít: Chào bác Cái Đầu. Em khám bác sĩ về rồi. Chả bệnh tật đếch.

Cái Đầu: Tôi cũng thế. Sao lại có thể như thế được nhỉ?

Bác Sĩ ( xuất hiện ): Đúng như hoài nghi của bác Cái Đầu và sự úp mở của bác Lỗ Đít. Cả hai bác đang sống trên một cơ thể đi mượn.

Cái Đầu & Lỗ Đít ( đồng thanh ): Là của thằng nào thế, bác sĩ?

Bác Sĩ: Của gã có tên Mác Lê xứ Tây phương. Tin buồn cho hai bác là gã chết đã từ lâu rồi.

Cái Đầu & Lỗ Đít ( lại đồng thanh ): Vậy là chúng tôi sống trên thây ma?

Bác Sĩ: Xin lỗi, tôi chỉ là...bác sĩ.

4 comments:

Thợ cạo said...

Chuyện đầu với đít, vui nhưng khác cuối thêm gã Mác lê. Bố thằng nào dám đăng lại trừ Phi Vũ.

phivu56 said...

Cám ơn quá khen, cũng nhờ ở xa chớ hồi còn trong nước thì cũng...rét lắm.

Anonymous said...

Tự do ngôn luận mà các bác, Mác Lê chỉ là tên của ai đó mà thôi cũng như cái tên Các Văn Mác và Lê Văn Nin ấy mà

phivu56 said...

Tự do ngôn luận ở xứ nào chớ ở xứ mình thì còn...lâu.