Translate

Thursday, June 24, 2010

Luật pháp và phi luật pháp của xứ có hàng ngàn hàng vạn sứ quân

Trích NguoiViet Online

Tạ Phong Tần

Báo Lao Ðộng ngày 21 tháng 6, 2010 cho hay ông Ngô Tất Thắng (nguyên chánh văn phòng UBND huyện Hoành Bồ-Quảng Ninh, hiện là chủ tịch UBND xã Quảng La) muốn xây căn nhà vuông vắn trên một thửa đất méo nên đã lợi dụng lúc gia đình bà Phạm Thị Xung (hàng xóm) vắng nhà đập bức tường ngăn của nhà bà (xây từ 20 năm trước) “để thực hiện tham vọng”.

Ðiều không còn làm cho ai ngạc nhiên nữa là dù đập bức tường của người khác trái phép nhưng “đã hơn một năm, gia đình bà Xung có hàng chục lá đơn khiếu nại, kiến nghị, gửi các cơ quan chức năng đề nghị giải quyết dứt điểm,” “nhiều nhân chứng đều xác nhận: Ông Thắng phá bức tường nhà bà Xung để xây móng nhà mình là hành động lấn chiếm trái phép” nhưng Phòng Tài Nguyên Môi Trường huyện trả lời bằng công văn số 474 rằng “bà Xung khiếu nại, không có cơ sở xem xét”(?!).


Nguyễn Xuân Dũng, 12 tuổi, bị đội trưởng đội Cảnh Sát Cơ Ðộng tỉnh Thanh Hóa bắn chết, nằm tại nhà xác Bệnh viện đa khoa huyện Tĩnh Gia.
Dũng đi xem cuộc biểu tình của người dân chống giải tỏa đền bù bất công để làm khu công nghệ Nghi Sơn. (Hình: Ðất Việt)


Kết quả, “từ ngày phát sinh vụ khiếu nại đến nay đã hơn 1 năm, quyền lợi của gia đình bà Xung đã như rơi vào quên lãng, nhưng ngôi nhà 4 tầng của ông Thắng vẫn mọc lên như thách thức dư luận,” “và một điều kỳ quặc là sau vụ tranh chấp tai tiếng trên, ông Ngô Tất Thắng được ‘hạ phóng’ xuống làm chủ tịch UBND xã Quảng La.”

Phát biểu ý kiến về việc tìm biện pháp chống tình trạng mãi lộ của cảnh sát giao thông, một bạn có nick là Lãng Du Buồn viết: “Theo tôi, cảnh sát giao thông ở ta thì không cần phải là những con người, vì làm việc ấy rất vất vả mà lại không cần tư duy. Thứ nhất là nguyên tắc giao thông đã có sẵn, thứ hai là đường giao thông đã có sẵn, thứ ba là người tham gia giao thông có tuân thủ các nguyên tắc đó hay không. Ta chỉ cần gắn những con rôbốt không biết xài tiền được lập trình xử lý các quy tắc giao thông, thế là xong. Việc này vừa tiết kiệm bởi nếu thuê các thành viên các đội rôbôcon thiết kế, kinh phí sẽ rẻ hơn việc trả lương cho một cảnh sát giao thông, thanh tra giao thông, lại vừa đảm bảo uy tín cho ngành công an.”

Thanh Niên ngày 21 tháng 6, 2010 đăng tin trong hai ngày 18 và 19 tháng 6, “hàng trăm người dân xã Quỳnh Hội, huyện Quỳnh Phụ, tỉnh Thái Bình đã áp giải lãnh đạo chính quyền xã đến bao vây chi nhánh điện và UBND huyện Quỳnh Phụ để đòi được phân phối điện một cách công bằng.” Thanh Niên cho rằng nguyên nhân là do thời tiết quá nóng bức nhưng chi nhánh điện Quỳnh Phụ đã liên tục cúp điện mà không công khai lịch cúp. Khách hàng nào bỏ tiền ra đấu nối đường dây trực tiếp từ trạm điện về cơ sở thì được cấp điện liên tục, nếu không thì bị cúp. Người dân địa phương đã “thế thiên hành đạo” bằng cách “bắt một số nhân viên chi nhánh điện phơi nắng hoặc nhốt trong nhà kín để chịu cảnh nóng nực; đồng thời cắt dỡ đường dây điện của nhà chủ tịch UBND huyện.”

Tình hình là những ngày gần đây, người dân tự cho mình cái quyền “thế thiên hành đạo” xảy ra ngày càng nhiều. Vietnamnet ngày 20 tháng 6, 2010 đăng bản tin dân xã Ðại Sơn (huyện Ðại Lộc, tỉnh Quảng Nam) “đã tập trung biểu tình, phá hỏng hệ thống giàn bơm nước trị giá gần 5 tỉ đồng của công ty, đồng thời ngăn không cho xe chở thức ăn đi vào trại, làm cho ‘gần 1.000 con heo chết khát’ vì không có nước uống.”

“Trước đó, ngày 12 tháng 6, gần 500 người xã Ðại Sơn đã bao vây, đập hỏng hệ thống giàn bơm nước, phá một số đường ống xả thải của trại nuôi heo của công ty này. Cơn thịnh nộ của người dân bắt nguồn từ việc công ty Thái Dương xả thải gây ô nhiễm môi trường trầm trọng. Theo phản ánh của họ, trại heo giống của công ty này thường xả trộm chất thải thẳng xuống đập nước Trụ Tràn làm cá chết hàng loạt, trâu bò không có nước để uống, mùi hôi thối từ phân heo và nước bốc lên nồng nặc,” nhưng việc khiếu nại của dân không được cơ quan chức năng giải quyết thỏa đáng.

Theo một blogger miền Trung, tin mới nhất của ngày hôm nay (22 tháng 6) là: Tối hôm qua (21 tháng 6) khoảng 800 thanh niên quê Nghệ An đang trải áo nằm ngay thềm công ty Sovylaco (quận Cầu Giấy, Hà Nội) để đòi quyền lợi. Sự việc là khoảng tháng 1, 2010 “công ty Sovilaco đã tuyển 4,000 lao động Việt Nam đi làm bảo vệ ở Ả Rập Xê Út (thực chất là lính đánh thuê). Trong lúc xảy ra xô xát trong doanh trại huấn luyện giữa các binh lính Nghệ An và binh lính bản xứ, làm cho 3 lính người Nghệ An chết, hàng chục người bị thương được đưa đi cấp cứu. Chính phủ Ả Rập buộc cắt hợp đồng với tất cả binh lính là người Nghệ An, Hà Tĩnh tống cổ về nước sau thời gian mới được 2 tháng 23 ngày. Một lính người Nghệ An cho biết: Việc chính phủ Ả Rập cắt hợp đồng là không đúng bởi trong số hơn một ngàn lính Nghệ-Tỉnh không phải ai cũng vi phạm.” Hiện chưa có ai (người của cơ quan chức năng lẫn công ty tuyển lao động) đứng ra để làm việc, một số báo chí đã có mặt để “tác nghiệp” nhưng cho đến thời điểm này vẫn chưa thấy trên các báo “lề phải” có đưa tin.

Tác giả bản tin còn nhấn mạnh: “Ðây là tin có thật 100%” vì hiện tại “đang có người cháu cũng là một trong số bị hại cũng đi và sẽ đóng vai ‘thông tấn huyện’ (không phải thông tấn xã đâu nhé) hiện đang nằm ở công ty. Ðáng lẽ tin này cập nhật lúc tối nhưng vì lúc tối mất điện.”

Ngày 21 tháng 6, khi cả nước nô nức “kỷ niệm ngày báo chí cách mạng Việt Nam,” nhà báo Trương Duy Nhất viết rằng: “Báo chí, nhất là báo mạng, đang dần bị sex, thủ dâm và... hiếp dâm hóa. Có vẻ như đây đang là chiêu thức làm báo được ưa chuộng và hiệu quả nhất nhằm kéo hút bạn đọc trong thời đoạn khó khăn bế tắc về đưa tin chính trị. Những bản tin sex dâm và... thủ dâm choán đầy mặt báo mỗi ngày. Trào lưu sex dâm đang là sự lựa chọn số một của không ít báo, nhất là báo điện tử, nhằm kéo hút bạn đọc, xoay xở trong thời đoạn khó khăn bế tắc về đưa tin chính trị. Ðặc biệt, để câu hút khách, không ít trang báo điện tử có tích hợp phần mềm xem video đã ào ạt đưa lên những đoạn clip rất thô tục, phản cảm và kích dâm. Thậm chí có tòa báo tổ chức hẳn một đội ngũ phóng viên chuyên đi rình để quay lén những cảnh làm tình, rung ngực hở mông của phụ nữ để tung lên báo.” Nhà báo Trương Duy Nhất đặt câu hỏi: “Chẳng lẽ đây lại là... bước ngoặt mới của nền báo chí Việt? Ðiều kỳ lạ: Không nghe thấy tiếng còi quen tai của các nhà... quản giáo tư tưởng.” Chức danh “quản giáo” chỉ có trong các trại giam người. Tư tưởng con người mà bị “quản giáo” chẳng khác nào cánh làm báo trong nước đang làm việc trong tình trạng “tù ngục tâm hồn.”

Trong khi người ta đang cố gắng dùng mọi biện pháp (kể cả lạm dụng pháp luật) để “nỗ lực bịt mồm” dư luận, thì thực tế xã hội đã thể hiện tình trạng pháp luật dường như đã trở thành bất lực không bảo vệ được công lý và lẽ phải, không đứng về phía dân lành. Blogger chauxuannguyen (Úc) nhận xét: “Ðây là những triệu chúng hùng hồn mà tiếng Anh chúng tôi gọi là: ‘The broken down of Laws and Orders, People take the Laws into their own hands because the Government failed to uphold the Laws and protect their own citizens,’ nghĩa là: ‘Luật pháp đang sụp đổ, người dân tự xử (lập tòa án để phán quyết) theo ý của minh vì chính phủ không còn gìn giữ được luật lệ nữa, không bảo vệ được dân lành nữa.’”

Tạ Phong Tần

No comments: