Translate

Saturday, April 4, 2009

Lại đính chính tin đồn nhảm

Trích Blog "Công lý và sự thật" . Blogger Tạ Phong Tần
.
Mấy ngày nay không hiểu từ đâu rộ lên tin đồn tôi sắp bỏ Sài Gòn về quê ở luôn, làm bạn bè, người quen cứ liên tục hỏi thăm. Thiệt là bậy bạ hết sức. Chẳng biết kẻ tung tin đồn ấy có dụng ý xấu xa gì, vì rõ ràng tôi chưa bao giờ nói với ai là tôi có ý định về quê cả, và trong kế hoạch sắp tới của tôi không có hai chữ "về quê". Hay là kẻ ấy muốn "giết người cướp của" gì đó nên tung tin trước như vậy để bạn bè, người quen thấy vắng tôi lại cứ tưởng là tôi về quê, ai dè đó là thủ đoạn che mắt thế gian cho hành động xấu khỏi bị phát hiện?

Nhân đây tôi xin thông báo cho quý bằng hữu được biết:

- Dù VPLS Pháp Quyền không hoạt động nữa thì trong thời gian ít nhất là 2 tháng, tôi không rời khỏi địa chỉ số 30 đường số 3, căn cứ 26B, phường 7, Gò Vấp, SG. "Quý dị" nào cần tìm tôi thì cứ đến đây gặp tôi. Lúc nào đổi địa chỉ tôi sẽ có thông báo tiếp.

- Tháng trước, tôi có dự định đi học tiếng Tàu để lên Tây Nguyên "thực hiện chủ trương lớn của Đảng và Nhà nước", nay nghe đồn Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng đã tuyên bố "đình chỉ vô thời hạn" cái "chủ trương lớn" đó rồi (thiệt tiếc quá) nhưng kế hoạch tới của tôi không thay đổi, tức vẫn tiếp tục đi học thêm tiếng Tàu. Bởi lẽ các chú Tàu có nói: "Tri bỉ tri kỷ, bách chiến bách thắng", muốn bảo vệ chủ quyền lãnh thổ, biên giới, hải đảo thì phải hiểu tiếng của chúng nó để biết chúng nó nói gì, nghĩ gì thì mới có hành động cụ thể được. Vạn nhất học dốt quá không thể hiểu chúng nó nói gì, nghĩ gì thì cũng biết dăm ba bài chửi có vần có điệu lên bổng xuống trầm để chửi chúng nó cho sướng mồm. Mình chửi nó mà nó trả lời để mình chửi tiếp thì mới có... hứng thú chửi; chớ chửi chúng nó bằng tiếng Việt thì mình tự chửi tự nghe, chúng nó có hiểu gì đâu, chửi như vậy mất vui.

- Tôi chưa chính thức là con chiên của Chúa (nói theo ngôn ngữ đời thường là đang thuộc diện "giáo dân dự bị", "giáo dân tiềm năng") nhưng tôi rất vui và rất hãnh diện khi nhận thấy Quý Cha, Quý Thầy và quý anh chị em giáo dân đã xem tôi như một thành viên chính thức của cộng đoàn dân Chúa. Tôi không có bà con, anh em ở đất Sài Gòn rộng lớn đủ thành phần "ngọa hổ tàng long" hay "giang hồ tứ chiếng", nhưng tôi không thấy mình cô độc bởi quanh tôi có những con người sống vì tình thương và trách nhiệm. "Vì phàm ai thi hành ý muốn của Cha tôi, Đấng ngự trên Trời, người ấy là anh chị em tôi, là mẹ tôi" (Mt 12, 50). Tôi cảm thấy mình thật thanh thản vì tôi tin và phó thác con đường tôi đi cho bàn tay xếp đặt của Thiên Chúa, cũng như tôi đã ủy thác mình cho Quý Cha mà tôi tin tưởng.

Tạ Phong Tần

No comments: