Translate

Saturday, February 28, 2009

NHƯ ÁNH BÌNH MINH XUA TAN ĐÊM TỐI

Như hơi thở hiền hòa của Mẹ Âu Cơ trong huyền sử Việt
Như dòng máu kiêu hùng của 18 đời Vua Hùng từ bốn năm nghìn năm dựng và giữ nước xa xưa

Như giữa cơn đại hạn gặp được những hạt mưa
Tiếng nói của Sinh Viên Yêu Nước từ quê nhà như tia sáng cuối đường hầm tăm tối


Tiếng nói ngân vang từ xa xăm nguồn cội
Bắt nguồn từ Động Đình Hồ với Cha Lạc Mẹ Âu
Từ nghĩa đồng bào “một bọc trăm trứng” minh triết thâm sâu
Từ ải Nam Quan đến mũi Cà Mau một dãi giang san cẩm tú


Tiếng nói đó như những giọt sương long lanh bên rừng hoa héo rũ
Như những tia nắng bình minh chấm dứt đêm trường
Như những anh hùng can đảm đứng dậy giữa hỗn loạn nhiễu nhương
Như những hậu duệ Vua Hùng đang nối gót tiền nhân đi làm lịch sử


Dưới vực thẳm suy vong, tiếng nói này thăng hoa đến tột cùng ngôn ngữ
Bởi từng chữ được viết bằng máu, nước mắt, trí tuệ lẫn con tim
Tiếng nói mà trọn tuổi thanh xuân ta đã mòn mõi kiếm tìm
Từ Tháng Tư Đen ngày non sông sa vào tay giặc đỏ


Ôi! Tuổi trẻ Việt Nam ơi!
Hơn 30 năm lạc loài như đàn ong vỡ tổ
Mất quê hương ngay trên đất nước mình
Trước mặt mịt mù, sau lưng chẳng niềm tin
Phải nuốt hận nín thinh nhìn bầy kên kên dày vò thân xác Mẹ


Non nửa thế kỷ đồng bào ta lầm than nô lệ
Vong bản – Vong thân – Thất quốc – Lưu vong
Triệu triệu mảnh đời như lục bình trôi giạt trên sông
Ta đã sống, phải sống những chuỗi ngày tủi nhục


Sinh Viên Yêu Nước!
Tiếng nói đó như cành lan đẹp huy hoàng trên cành gỗ mục
Như những cánh én âm thầm, nhẫn nại đi dựng lại mùa Xuân
Vun vén niềm tin giữa ngỗn ngang nghi kỵ, chồng chất gian truân
Sẽ là ánh binh minh xua tan đi đêm tối


Hỡi tiên tổ anh linh!
Hỡi hồn thiêng sông núi!

Hãy độ trì cho tuổi trẻ Việt Nam giữ vững lửa đấu tranh
Mạnh bước lên đàng “lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh” (1)
Giành lại Tự Do, Dân Chủ, Nhân Quyền cho đồng bào non song Việt


Từ Đà Thành
(02/27/09)

(1) Hai câu thơ "Nhân sinh tự cổ thùy vô tử, Lưu thủ đan tâm chiếu hãn thanh" trong bài Quá Linh Đinh Dương của Văn Thiên Tường đời Tống. Người ở đời chẳng ai mà không chết, phải làm sao lưu lại tấm lòng son soi trong sử xanh. Cụ Nguyễn Công Trứ đã dung hai câu nay trong bài thơ Chí Làm Trai.


No comments: