Rồi có một lúc
Rồi có một lúc ta nhìn lại chính ta
Phải chăng ta sinh lầm thế kỷ?
Hay ta lầm lạc giữa chốn bụi trần
Để lòng ta vương mang nhiều cay đắng
Ta cảm thấy lòng mình như chùng lại
Bao đau buồn như chực muốn trào ra
Phải chăng đời chỉ là niềm khổ ải?
Phủ xuống trần gian bao nỗi muộn phiền
Nhìn về quá khứ chỉ là niềm đau làm lòng ta tê tái
Nhìn về tương lai là khoảng trống mông lung
Đã mang làm kiếp con người
Thôi đành chịu vậy, trông vời niềm đau
PHP
10/31/08
No comments:
Post a Comment