Chỉ còn mấy hôm
nữa là Tết đến, thế nhưng lòng cứ mãi không vui. Hôm qua đi một vòng
chợ Tết mới cảm nhận được nỗi buồn. Nỗi buồn này không còn là một
chút mà là một mỗi xót xa xâm chiếm cõi lòng. Sao mà thấy nhớ Việt
Nam, nhớ quê hương quá đi thôi.
Cũng may mắn là
được sống cùng một cộng đồng người Việt rất là đông, cộng đồng
người Việt tỵ nạn Cộng Sản ở Orange County là cộng đồng người Việt
lớn nhất trên toàn thế giới. Cũng vì thế mà hàng năm ở đây vẫn đón
một số lượng lớn người Việt khắp nơi về đây ăn Tết. Người ta trở về
Little Saigon để vui xuân và ăn Tết mà lòng cứ ngỡ như là đang ăn Tết
ở quê nhà.
Mỗi lần đến gần
ngày Tết, đi chợ Tết ở Bolsa, nhìn những lá cờ vàng ba sọc đỏ,
những lá cờ Tổ Quốc tung bay trong nắng gió lòng lại thấy ngậm ngùi
và thương nhớ quê hương, thương nhớ đất nước Việt Nam Cộng Hòa của
mình quá. Một tên “ăn cơm quốc gia thờ ma Cộng Sản”, tên nối giáo cho
giặc vừa mới chết. Những ngày cuối đời khi nằm trên giường bệnh thì
hắn mới hối lỗi những hành động ngày xưa nhưng đã quá muộn màng.
Còn một tên nữa, tên Huỳnh Tấn Mẫm, bao giờ thì mầy phải đền tội
cho tội lỗi của mầy đã gây ra cho đất nước Việt Nam Cộng Hòa? Oan
hồn nửa triệu người Việt bị chết oan ức giữa biển khơi để trốn
chạy chế độ bạo tàn sẽ kéo lũ chúng bay xuống chín tầng âm ty địa
ngục...
Thương nhớ quê
hương lắm, Việt Nam ơi!
Phi Vũ
Ngày 27 tháng 1
năm 2014.
No comments:
Post a Comment