Gã là một sinh vật cũng
khá kỳ lạ. Từ thuở xa xưa, tổ tiên gã tự xưng mình là cái rốn, là trung tâm của
vũ trụ. Khởi thủy, đất đai của tổ tiên gã chỉ là một mảnh đất nhỏ bé. Nhưng với
bản chất tham lam cộng thêm sự tàn ác và hiếu chiến, tổ tiên gã đã đem quân đi
đánh các dân tộc lân bang và lãnh thổ càng ngày càng nới rộng ra. Tù đó, tổ
tiên gã đã trở nên hống hách, coi trời bằng vung.
Tự xem mình là trung tâm,
tổ tiên gã đã tự xưng là "thiên tử" và bắt buộc các quốc gia lân bang
phải thần phục và triều cống. Hàng năm, những phẩm vật trân châu, những đồ quý
giá, những món ngon vật lạ đều được những lân bang đem đến triều cống cho tổ
tiên gã để mưu cầu sự yên ổn cho nhân dân. Nhưng với bản chất tham lam cố
hữu,thỉnh thoảng tổ tiên gã vẫn đem quân đi xa gọi là chinh phạt nhưng kỳ thực
là đi cướp bóc để thỏa mãn lòng tham không đáy. Có một điều lý thú là có một
dân tộc ở phương Nam, tổ tiên gã đã bao lần đem quân tiến đánh nhưng đều bị
thất bại thảm hại. Từ đó trong đầu tổ tiên gã đã có mối thù bất cộng đới thiên
với dân tộc nhỏ bé, ít người nhưng lại giàu tính quật cường này.
Khi gã nối nghiệp cha ông
thì quốc gia của gã đã bị suy yếu về đủ mọi mặt. Những quốc gia Tây Phương đã
chia xẻ đất đai quê hương của gã ra nhiều mảnh gọi là tô giới. Gã cũng bắt đầu
đi bôn ba khắp nơi. Một hôm, gã bắt gặp một chủ nghĩa ngoại lai nhưng với gã
đây là bùa chú để mà có thể phục hưng đất nước. Từ đó gã đã mang chủ nghĩa này
về lại quê hương bản thổ để làm cho nó lan rộng ra. Khởi thủy thì gã cũng có
lập được một số kỳ tích là làm cho quốc gia hưng thịnh lên một chút. Thế nhưng,
trong lúc những quốc gia phương Tây giàu mạnh và tiến như vũ bão thì gã và một
tên đàn em cứ ì à ị ạch mãi. Tên đàn em này là hậu duệ của dân tộc anh dũng
phương Nam , thế nhưng sau khi chiếm được một nửa nước thì kết bạn với gã gọi
là tình bạn "môi hở răng lạnh ". Tên đàn em này cũng là một tên khá
là ngu xuẩn. Hắn đã quên đi cội nguồn hào hùng của dân tộc để kết bạn với gã là
một tên lưu manh. Vậy là "ngưu tầm ngưu, mã tầm mã ". Được sự giúp đỡ
của gã, tên đàn em đã làm cuộc chiến tranh bẩn thỉu để chiếm một nửa nước còn
lại. Sau khi chiếm được toàn bộ đất nước, tên đàn em đã có thái độ coi thường
gã cho nên gã đã đem quân đi đánh. Sau khi bị thua trận, tên đàn em này đã thần
phục gã hoàn toàn. Từ tình bạn "môi hở răng lạnh" giờ đây biến thành
tình bạn "bốn tốt, mười sáu chữ vàng ".
Nghĩ thật khốn khổ cho
dân tộc anh dũng ở phương Nam bị một tên ngu xuẩn đè đầu cưỡi cổ.
Sau một thời gian đất
nước của gã càng ngày càng lụn bại (kể cả thằng đàn em và những nước cùng
khối). Rồi các nước ở châu Âu gọi là "thành trì Xã Hội Chủ Nghĩa) đùng một
cái từ bỏ cái chủ nghĩa bùa chú mà họ và gã cùng đeo đuổi. Tiếp theo đó, một
loạt những nước khác cũng làm cuộc cách mạng "êm như nhung" và đào hố
chôn cái chủ nghĩa này xuống. Gã và thằng đàn em hoảng sợ. Nghĩ rằng cứ đeo bám
mãi cái chũ nghĩa này thì có ngày cũng bị diệt vong, nhưng nếu bắt chước mấy
nước kia từ bỏ thì cũng... uổng, gã ta úm ba la hù thần phép, đem kinh tế thị trường
gắn lên trên chủ nghĩa mà gã đang theo để tạo nên một quái thai: kinh tế thị
trường theo định hướng xã hội chủ nghĩa. Làm bậy mà được, gã càng ngày càng trở
nên giàu mạnh. Thằng đàn em thấy vậy cũng bước theo chân của gã và càng ngày
càng trở nên khấm khá hơn. Hai thằng bắt tay nhau cùng cười hí hửng.
Nhưng làm kinh tế theo
kiểu này của gã và thằng đàn em không theo bài bản của nền kinh tế thị trường
cho nên hố ngăn cách giàu nghèo càng ngày càng sâu, mâu thuẫn xã hội càng ngày
càng lớn. Dân oan ta thán khắp nơi nhưng gã không cần biết đã đem quân đi đàn
áp dã man, người chết nhiều không kể xiết. Thằng đàn em bản tính hiền hòa theo
gã lâu ngày cũng trở nên gian ác, du côn, du đãng, cũng giết dân của mình. Hai
thằng trở nên hai thằng lưu manh thứ thiệt, không thể tách rời nhau.
Phi Vũ
Ngày 9 tháng 7 năm 2014
No comments:
Post a Comment