Translate

Monday, May 28, 2012

ĐI CÂU CÁ THỜI TUỘT DỐC

Tác giả: Huỳnh Ngọc Chênh
Tình hình kinh tế càng ngày càng tuột dốc thê thảm. Các tập đoàn quốc doanh thì lần lượt hết Vina xin đến Vina lin. Các doanh nghiệp khác, lớn bé, đều rụng như sung... công nhân thất nghiệp lại rần rần kéo về quê nhà. 
Cùng với đoàn lưu dân trở lại ấy, mình về cố hương Hòa Xuân chơi vài ngày. Nghe dân tình oán than quá sức:   


Thuở trời đất nổi cơn gió bụi
Phận dân nghèo gặp tụi hồ đồ
Ruộng kia chúng lấy phân lô
Mảnh to mảnh nhỏ, tô hô nằm chờ
Đất khắp nơi phân lô thành kính
Để dân cày xính vính đói no
Con buôn thì cứ nhỏ to
Tiền còn mô nữa mà lo gom lời
Nông dân ngửa mặt than trời 
Đất trơ nằm đó, bụng thời đói meo
  

Nông dân bám đất tại chỗ mà không có đất để canh tác thì lấy đâu ra đất cho đám công nhân phương xa quay về kiếm sống?

Bế tắc không biết chia sẻ với bà con như thế nào, đành quay xuống Đà Nẵng thuê thuyền ra Hoàng Sa câu cá để quên sự đời và để chọc tức mấy thằng giặc Lạ chơi.



Trong cái rủi ro sụp đổ kinh tế lại có cái ...hay. Nhờ vậy trong chuyến đi câu nầy, mình thuê được bốn thằng giám đốc của bốn công ty... phá sản đi theo hầu mình. Bọn chúng bây giờ cần có chỗ làm thuê để kiếm tiền trả nợ lương công nhân, tội nghiệp! Nghe nói có thằng còn phải chạy xe ôm nữa đấy!

Thằng thứ nhất là giám đốc công ty tàu biển, thằng thứ nhì là giám đốc công ty hải sản, thằng thứ ba là giám đốc công ty địa ốc và thằng cuối cùng là giám đốc công ty chứng khoán. Thằng thứ nhất mình cho hắn phụ trách tàu thuyền, các thằng còn lại thì lo chuẩn bị dụng cụ câu.

Nhưng đi câu mà chỉ toàn đực rựa thì buồn quá. Mình điện ra Hà Nội mời diễn viên người mẫu Hồng Hà bay vào tham gia. Nhưng...

Giọng hốt hoảng, nàng tỏ lời
Em đang bị kẹt, chớ mời nghe anh
Mình liền chuyển sóng Sài Thành
Gọi vào số máy tài danh đương thời

Nàng rằng em muốn theo chơi
Nhưng thằng trai ấy tỏ lời ghen tuông
Áo quần hắn khóa trong buồng
Lẽ nào em lại ở truồng theo anh!



Cho nên mình cũng phải đành
bằng lòng với bốn thằng ranh phá sàn 
(phá sản, nói cho có vần)

Mình ngồi phách đốc ngang tàng
Nhìn trời lặng xuống mơ màng gối chăn

Hoàng Sa sóng gợn lăn tăn
Sao có tàu Lạ hung hăng
 biển mình?
Đúng rồi tàu Lạ vào rình
Để em gọi lính đặc tình ra mau
Mình rằng: chớ có lau nhau
Chờ anh cởi áo, ra tay thử nào
Mình ưỡn ngực, rồi gồng xô
Bụng to cố thót cũng vào mấy phân
Tàu Lạ không dám lần khân
Êm êm bẻ lái rút dần ra khơi
Tình hình ổn định như chơi
Tiếp tục câu cá, nghe lời anh chưa!
Anh lệnh thì em xin thưa
Không còn tàu Lạ, em thừa gan câu
mới khuya được một mực râu 

Rồi thêm chú nữa là thâu đêm dài
Bi chừ anh muốn lai rai
Giám đốc hải sản vào chài bếp ra



Ông bà đã nói rồi mà
Mực tươi, lờ lạ  đều là mồi ngon
he he he...lâu lâu thư giản xả xì chét, các bạn đừng ném đá tui nhé!

No comments: