Vòng trời đất dọc ngang ngang dọc
Nợ tang bồng vay trả trả vay”
Nguyễn Công Trứ
ngày đó đọc câu dọc ngang, ngang dọc
vòng trời đất này thuộc để trả bài
như nghiệp không sao dính sâu vào óc
thơ Nguyễn Công Trứ dài dài khi vào lính như ai
sau ngày chạy ta lạc cha đất nước
Tết miền xa ngơ ngác đó dăm thằng
Mồng Một đến lại dọc ngang, ngang dọc
có lẽ ta đâu mãi thế này
lâu rồi đó quên lời thơ xưa đọc
mang từ trường lên núi xuống biển luôn
ngang đã hết thời dọc thì rất bết
trả chưa xong mà dính đó vui buồn
nợ cái xóm và dăm ba cây ổi
ngày xa quê không gói trọn cầm theo
em mắt ngó đi lạc đâu thời đó
niềm vui anh theo chân nọ xôn xao
nay sáng nhớ ngồi thừ ra viết viết
vài câu thơ Nguyễn Công Trứ miền xa
năm sắp hết có chờ không ta Tết
dọc và ngang còn nợ đó quê nhà./.
nna
Dec 10, 08
No comments:
Post a Comment